Hát để tâm tư vén màn. Thả mình xuôi với mây ngàn. Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp. Nhìn lại buồn vui tháng năm. Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm. Có người đến có người đi và có người ở lại. Có lúc khôn và cũng có lần nhỏ dại. Có lúc tủi, có lúc vinh và có
Năm 2022: Số 2 NĂM CỦA SỰ PHÁT TRIỂN TÂM LINH VÀ CHIA SẺ Mặc dù không có sức mạnh của một năm thay đổi đỉnh điểm, đây vẫn là một năm có bản chất mạnh mẽ đủ để khiến một tâm hồn rối rắm trở về được với sự bình yên tru tại. Sự phát triển tâm linh là
Tha lỗi cho anh lần này có được không ? Chúng ta sẽ công khai tình cảm sẽ cùng nhau đối mặt với mọi thứ " Thái Hanh nhỏ giọng nói, lời nói có chút thành khẩn. đời người rốt cuộc có bao nhiêu lần mười năm, cô không rõ. cô tình nguyện đánh cược hết phần đời
đời này không đổi thay. Danh sách sản phẩm: đời này không đổi thay. Xếp theo: Nổi bật. SINH NHẬT GIẢM SỐC. Quần 3D 6s và sk hàng cao cấp về hàng nha SMua 1 e này mặc cả đời luoin Bảo hành 1 năm ahihi. Vừa giũ ấm vừa thời trang. 199.000 ₫. SINH NHẬT GIẢM SỐC.
PHIM ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG TẬP 1. admin - 01/06/2021 368. Bộ phlặng Đức Phật cùng nàng (Bất Prúc Như Lai Bất Phụ Khanh) được gửi thể trường đoản cú truyện thuộc thương hiệu Đức Phật và cô gái. Trong trái đất sau này, Lúc nhỏ người vẫn thoát khỏi phần đông ràng buộc
Và chúng con xin được 1 lần Gọi tiếng Cha với muôn ngàn yêu thương … Bài thơ chúc mừng sinh nhật thầy cô được thuthuattinhoc.vn sưu tầm: Năm này không khác những năm qua ! Buồn vui thắng bại cũng chan hòa Cuộc đời vẫn thế không biến hóa Tuổi tăng tim trẻ mãi không già !
Mười mấy phút sau, Tư Họa, Ngôn Tuyển, Đường Dự Văn và Bourne đến một nhà hàng Pháp gần đó, bốn người một bàn. Vì hôm nay Bourne gặp cô chỉ nói lời xin chào đơn giản, không có đề cập đến chuyện "Mời cô làm người mẫu". Tư Họa nể mặt Đường Dự Văn, hơn
tEsbC. Ayy It's Den Vau One more time Lon Xon Dìa diaCó người đến, có người đi và có người ở lại Có lúc khôn và cũng có lần nhỡ dại Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoan caĐời cho ta quá nhiều thứ Ta chưa cho đời được nhiều Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cám ơnMặt trời là cái bếp lớn Còn tia nắng là than hồng Mỗi ngày mà ta thức dậy Ta chỉ mong được an lòng Hoàng hôn là dải lụa Còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết, ta chỉ mong không bị cấm ngănNhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoaCuộc đời này có được mấy lần mười năm? Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là aiCó cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm?Tâm hồn của anh, anh không chắc nó hợp thời đại Anh níu những cành cây khô và mong ngày sau lá rợp trời lại Mọi thứ ngày càng phát triển, sao chúng ta càng bị bất an? Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng lại mơ về thị trấn hoangHoài niệm là thứ đồ chơi, ta càng lớn lại càng không chán Gom từng chút, từng chút, từng chút như con dã tràng không cần công cáng Nó là thứ tài sản vô giá, không ai mua và cũng không bán Thấy lẻ loi như con chuồn chuồn, bay chơ vơ trên mặt sông thoángCon người cũng như con chim, sáng kiếm ăn chiều bay vào tổ Con nào cũng như con nào, chẳng con sướng chẳng con nào khổ Con người cũng như con chim, chiều về tổ sáng thì kiếm ăn Ngày mải mê đi tìm cơm gạo, đêm co mình dưới một miếng chănCuộc đời là nồi cá kho, muốn nó ngon phải kho nhiều lửa Có quá nhiều thứ mưu cầu, ta chỉ cần được no nhiều bữa Ta nhận của đời quá nhiều và ta cần phải cho nhiều nữa Và chỉ mong trong những đêm đông, mẹ không còn phải ho nhiều nữaCó cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười nămTao đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị Tao đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu Mười năm qua tao vẫn cố gắng làm nhạc người Việt chillMấy thằng ghét tao, tụi nó cũng đã bỏ cuộc Tao vẫn là con đóm đóm, tụi nó cháy như bó đuốc Tao lập loè cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc trừ sâuMười năm tao vẫn là tao vẫn không khác mấy Từ nhạc ra ngoài đời thường vẫn thân xác ấy Có người nói tao thay đổi Không! là tao thích nghi Bật cười trước những phán xét, người đời thích nghiTao sẽ vẫn rap tiếp cho bản thân tao trước Khi mà tao còn thở, khi mà chân tao bước Khi tao còn lo lắng cho những người ghét tao Dõi theo thằng không bỏ cuộc, mệt mỏi biết baoBước vào cuộc chơi tao không có gì để mà mất cả Cách mà tao kiếm tiền là niềm vui vượt lên trên tất cả Con đường do tao chọn và tao cam tâm bước Tao thà chìm dưới đại dương còn hơn bị tan trong nước Đêm nay tao thức trắng nhìn bầu trời sao Muốn được cười, muốn được khóc như ngày đầu đời taoCó cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần mười năm
10 năm trước em vẫn là cô nữ sinh cấp 3, anh là sinh viên năm nhất, gặp nhau trong một buổi giao lưu văn nghệ. Tình yêu lúc đó ngốc xít và tự nhiên đến như một may mắn của thanh xuân. Để ta được cùng nhau đi dưới con đường me bay, cùng chia cốc kem mùa hè mát lạnh, cùng chờ đợi đón đưa nhau sau giờ tan trong 10 năm qua cũng có lúc ta ghét cay ghét đắng nhau, đó là khi nông nổi tuổi trẻ khiến ta chia xa. Anh nghĩ rằng sẽ không bao giờ gặp lại con bé trẻ con, hay ghen. Em cũng thề có gặp cũng chả thèm nhìn mặt cái gã ham chơi, vô tâm ấy xuân quá hào phóng khi lại cho ta thêm một cơ hội. Anh với em tình cờ gặp lại trong một tình huống oái ăm là anh đâm vào xe em khiến em bảo rằng lúc đó chả hiểu sao những cảm xúc ghét bỏ bay biến đâu mất chỉ thấy xót em khi tay chân em chảy là chúng ta yêu lại từ đầu, một mối quan hệ đúng người đúng thời điểm. Đám cưới diễn ra không lâu sau đó và một thiên thần cũng nhanh chóng ra đời để chúng ta nhận ra làm cha mẹ là lựa chọn sáng suốt và là trải nghiệm quý giá nhất trong một thập kỷ sống có những lúc vui buồn, thất vọng, mệt mỏi, áp lực nhưng mọi buồn phiền đều dừng lại sau cánh cửa nhà nơi có tiếng cười trong veo, ánh mắt long lanh của con những lúc mất mát, thất bại, ta vẫn ở bên động viên, hỗ trợ nhau vượt qua. Nhớ có đêm con ốm nặng phải nhập viện giữa đêm, con bị đưa vào phòng cấp cứu, hai vợ chồng ôm nhau khóc oà, lúc đó mới hiểu chỉ cần bình an là đã quá đủ hạnh ta đã xúc động nhớ đến những "gương mặt thập kỷ". Đó là những người thân, những tri kỷ ở bên ta suốt thập kỷ qua. Có người mất, người còn, người gặp gỡ hằng ngày, người ngót chục năm không gặp nhưng khi ta có khó khăn vẫn sẵn sàng giúp có họ có lẽ đã không có ta của ngày hôm nay. Em thấy trân quý biết bao sự xuất hiện và đồng hành của họ, mỗi sự kết nối đều mang một ý nghĩa không thể thay thế trong cuộc đời người ngắn ngủi, có mấy lần 10 năm? Tuổi 20, ta bỡ ngỡ vào đời, chập chững yêu đương. Tuổi 30, ta đã có một tổ ấm nhỏ xinh và cần rất nhiều nỗ lực để bảo vệ, dựng xây cả về tài chính lẫn tinh về 10 năm nữa, hai vợ chồng trêu nhau "Lúc đó có còn ở với nhau không nhỉ?". Không phải muốn gieo vào đầu nhau ý nghĩ tiêu cực mà cuộc sống vốn dĩ vô thường như một lời nói đứa khẽ nhìn con ngủ, vừa háo hức vừa hoang mang khi nhận ra 10 năm nữa con sẽ vào cấp 2. Bao nhiêu chuyến đi, kế hoạch, ước mơ lại mở ra. Một thập kỷ rực rỡ đang đợi ta phía
Bài Hát Mười Năm Ca Sĩ Đen ft. Ngọc Linh Thể Loại Lời Bài hát Nhạc Chill, Lời Bài Hát Nhạc Rap ==> Click để thưởng thức thêm những bài Nhạc Chill Hay Nhất tại đây. It’s ĐEN VẨU Có người đến có người đi và có người ở lại Có lúc khôn và cũng có lần lỡ dại Có lúc tủi, có lúc vinh và cũng có lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày khóc, và có ngày hoan ca Đời cho ta quá nhiều thứ, ta chưa cho đời được nhiều Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười năm như 1 bức họa, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cảm ơn Mặt trời là cái bếp lớn, còn tia nắng là than hồng Mỗi ngày mà ta thức dậy, ta chỉ mong được an lòng Hoàng hôn là dải lụa, còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết ,ta chỉ mong không bị cấm ngăn Nhởn nhơ trên con đường vắng tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và nhạc bao lần trăng hoa Cuộc đời này có được mấy lần mười năm Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài Giống như LK ta vẫn tự hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần 10 năm Tâm hồn của anh, anh không chắc nó hợp thời đại Anh níu những cành cây khô, và mong ngày sau lá rợp trở lại Mọi thứ ngày càng phát triển, sao chúng ta càng bị bất an Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng lại mơ về thị trấn hoang Hoài niệm là thứ đồ chơi ta càng lớn lại càng không chán Gom từng chút từng chút từng chút như con giã tràng không cần công cáng Nó là tài sản vô giá không ai mua và cũng không ai bán Thấy lẻ loi như con chuồn chuồn bay chơ vơ trên mặt sông thoáng Con người cũng như con chim, sáng kiếm ăn chiều bay vào tổ Con nào cũng như con nào, chẳng con sướng chẳng con nào khổ Con người cũng như con chim, chiều về tổ sáng thì kiếm ăn Ngày mải mê đi tìm cơm gạo, đêm co mình dưới 1 miếng chăn Cuộc đời là nồi cá kho muốn nó ngon phải kho nhiều lửa Có quá nhiều thứ mưu cầu, ta chỉ cần được no nhiều bữa Ta nhận cuộc đời quá nhiều và ta cần phải cho nhiều nữa Và chỉ mong trong những đêm đông, mẹ không còn phải ho nhiều nữa Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần 10 năm Ta đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị Ta đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu 10 năm qua tao vẫn cố gắng làm nhạc người Việt chill Mấy thằng ghét tao tụi nó cũng đã bỏ cuộc Tao vẫn là con đom đóm tụi nó cháy như bó đuốc Tao lập lòe cả cuộc đời, tụi nó đã tắt từ lâu Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc trừ sâu 10 năm tao vẫn là tao, vẫn không khác mấy Từ nhạc ra ngoài đời thường, vẫn thân xác ấy Có người nói tao thay đổi, không, là tao thích nghi Và cười với những phán xét, người đời thích ghi Tao vẫn sẽ rap tiếp, cho bản thân tao trước Khi mà tao còn thở, khi mà chân tao bước Khi tao còn lo lắng cho những người ghét tao Dõi theo thằng không bỏ cuộc, mệt mỏi biết bao Bước vào cuộc chơi, tao không có gì để mà mất cả Cách mà tao kiếm tiền, là niềm vui đặt lên trên tất cả Con đường do tao chọn, và tao can tâm bước Ta thà chìm dưới đại dương còn hơn bị tan trong nước Đêm nay ta thức trắng nhìn bầu trời sao Muốn được cười muốn được khóc như ngày đầu đời tao Có cánh hoa nào không tàn Có giấc mơ nào không tan Hát để tâm tư vén màn Thả mình xuôi với mây ngàn Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp Nhìn lại buồn vui tháng năm Một đời này ta sẽ có mấy lần 10 năm
Tôi sẽ như thế nào của 10 năm sau nữa?Tôi cứ tự hỏi bản thân trong một vài buổi tối khi viết câu chuyện này. 10 năm của thập kỷ 2010s đã định hình lên bản sắc của tôi và rất nhiều người trẻ thế hệ Millennials. Chúng tôi có lẽ đã sống qua những ngày tháng bấp bênh nhưng cũng nhiệt thành nhất của thập niên 2010s - đó là lúc chúng tôi ngoài 16 và chưa tới 30, để giờ đây kết thúc có người đã chạm ngưỡng 40. Một thế hệ bước ra từ Internet với bộ óc như được ráp với máy tính, tình yêu bước ra từ những ứng dụng hẹn hò và sự kết nối quá đỗi lớn lao trên toàn thế giới. Nhân diện của chúng tôi được số hóa, tính cách của chúng tôi được chẻ ra trên nhiều nền tảng, khủng hoảng được chia chung với mọi người trong một danh từ mang nhiều sắc thái tiêu cực “thế hệ”. Thế giới sẽ thay đổi, và chúng tôi sẽ lại như chiếc máy giặt bị quăng quật trong 10 năm tới. Tôi tự hỏi rằng mình sẽ như thế nào? Đó thực sự là một câu hỏi khó khi các biến số đều không chắc chắn. Khi giá trị cá nhân giờ đây mang đậm dấu ấn tập thể của những cộng đồng toàn cầu Facebook, Twitter, Instagram, Tiktok… có lẽ câu hỏi đúng hơn sẽ phải là rồi chúng ta sẽ như thế nào?Ranh giới giữa thành công và thất bại sẽ mong manh hơn10 năm là một quãng dài để mỗi người nhiều lần gục ngã và đứng dậy. Bạn có thể nhớ suốt 10 năm qua, mình đã mắc phải bao nhiêu sai lầm và gặt hái được những thành công nào không? Để biết mình sẽ đi đâu trong 10 năm tới, hãy nhìn lại dòng sông cuộc đời của 10 năm đã qua. Tôi đã thất bại trong việc đưa bản thân qua khủng hoảng của tuổi trẻ, thất bại trong việc giữ mình tránh khỏi những đố kỵ của mạng xã hội, tôi đã sai lầm khi chọn ngành học đi ngược với mục tiêu cuộc sống hiện tại và không thể thay đổi, sai lầm khi đã nghĩ tuổi trẻ là một cơn mưa rào rồi cứ vẫy vùng thoải mái. Tôi vẫn nghĩ 30 sẽ là một lần 20 mới mẻ để phung phí sức lực và nghĩ điều gì chưa làm được sẽ có cơ hội thử lại - nhưng hóa ra đâu có phải, cuộc đời đâu có phải công tắc để bạn muốn bật hay nói gì đi nữa, người ta cũng nhìn vào những thành công khi kết thúc một chặng đường. 2010s có lẽ là thập niên “thành công” với mọi người - vì họ có quá nhiều mạng xã hội để tung hô bản thân, khiến ai cũng nỗ lực chạy đua theo thành công. Tôi đã có 10 năm để xây dựng hình tượng một người “thành công” trong mắt bạn bè - đó có lẽ là điều đáng tự hào nhất của nhiều người. Chúng ta thường khiêm nhường khi nói về thành công bản thân nhưng lại không ngần ngại trưng ra trên mạng xã hội. Thành công của một thập kỷ đều ở đó năm tới, chúng ta sẽ thấy ranh giới giữa thành công và thất bại xóa nhòa dần. Chúng ta có quá nhiều cơ hội để thay đổi mọi thứ - không như thế hệ chúng tôi đã từng nghĩ trượt đại học là con đường phía trước đóng lại. Chúng ta sẽ lạc quan hơn khi tư duy “thất bại là chất nền dẫn tới thành công” in hằn vào tâm trí mọi người. 10 năm tới, khi đã bước qua độ tuổi trẻ trung nhất, chúng ta cũng sẽ nhìn vào thất bại - thành công không phải cặp phạm trù đối nghịch; mọi thứ đều là tương đối và vô nghĩa khi cuộc đời tiến đến nửa ta còn có bản sắc cá nhân?Người trẻ chúng tôi được trao nhiều công cụ và cơ hội để thể hiện cái tôi cá nhân; thông tin trên Internet tràn đầy câu chuyện về cá tính và những con người độc đáo. Nhưng khi tất cả thế giới này đều tung hô bản sắc và cá tính, liệu đó có còn là điều “độc đáo” nữa không? 10 năm tới, bản sắc cá nhân có thể sẽ nhạt nhòa hơn bây giờ, ước mơ đi vòng quanh thế giới của tôi đã được nhiều người thực hiện, mong muốn về quê và tự làm vườn cũng không còn mới mẻ. Thậm chí, nó có thể đã trở thành một trào lưu. Bản sắc cá nhân chỉ có thể ở lại với mỗi cá nhân khi người ta không chia sẻ ầm ầm trên mạng, kết nối con người mạnh mẽ như sau nỗi e sợ của 10 năm sau đó, tôi vẫn thấy những niềm lạc quan. Không đặt bản sắc cá nhân lên trên, bạn sẽ có một phép thử đam mê Nếu đó là điều tất cả mọi người đã làm, liệu chúng ta có đủ dũng cảm để thực hiện không? Với tôi, thứ “bản sắc cá nhân” mạnh mẽ nhất là khi bạn chấp nhận làm mọi điều mình thích bất chấp bao nhiêu người đã thực hiện, bao người dè bỉu hay đã thành công với nó. Vì cuộc đời vốn ngắn và chẳng có quá nhiều lần 10 năm, chúng ta có thể không phải một cái tôi độc đáo nhưng chí ít, là một cái tôi dũng cảm và kiên ta sẽ học quen với những mất mátCảm thức về cái chết và sự mất mát đã manh nha trong cuộc đời tôi, ở thời điểm tươi trẻ nhất của cuộc đời. Gác bên những tháng ngày mơ mộng là nhiều ngày gục đầu ngẩn ngơ, chứng kiến từng người ra đi khỏi cuộc đời - một người bạn thân còn rất trẻ đột ngột qua đời vì ung thư, ông bà ra đi vì tuổi già, một người quen bỗng ra đi sau tai nạn giao thông. 10 năm sau, tôi nghĩ chúng ta sẽ học được cách chấp nhận sự ra đi của những người thân, không bớt khổ đau hơn nhưng nhẹ nhàng hơn. Cái chết và sự sống là hằng số, không biến thiên dù thế giới có vần vũ như nào. Một thập kỷ đi qua cũng là lúc chúng ta già hơn, những căn bệnh ập đến cuộc sống và cướp đi vô vàn người thân, bạn bè. Tôi khắc sâu trong lòng câu nói bằng tiếng Latin “Memento Mori” - rồi ai cũng phải chết. 10 năm tới, sẽ có nhiều lần bạn hay tôi sẽ ngã quỵ bên cái chết của một ai đó, lẩm nhẩm lời xót thương và tự nhắc nhớ mình “Rồi ai cũng phải chết”. Bây giờ, mọi thứ mới chập chững những bước năm tới đây, chúng ta sẽ trở thành người biết nghĩ về gia đình trước khi có bất kỳ quyết định ngu xuẩn nào, muốn về nhà mỗi dịp Tết khi ba mẹ không còn trẻ, chấp nhận buông tay những thứ tình yêu chớp nhoáng để giữ một người bạn thân bên có còn làm chủ cuộc đời mình?Khi người ta đã dấy lên những quan ngại về công nghệ sẽ chi phối cuộc sống, Google và Facebook hiểu bạn hơn bản thân bạn hiểu mình, 10 năm tới liệu chúng ta còn có thể kiểm soát thông tin cá nhân và giữ cho mình chút gì riêng tư? 10 năm tới, người ta sẽ số hóa tôi và bạn dễ dàng hơn khi mọi thông tin đều chuyển về những ký tự 0 và 1. Bạn có thể không hiểu bản thân thích gì nhưng Facebook sẽ nói cho bạn biết. Như tác giả Yuval noah harari nhấn mạnh trong những cuốn sách của mình câu hỏi, bạn có còn làm chủ cuộc đời mình được không?Ai đó có thể nghĩ đó là vấn đề quá to tát và xa vời nhưng bạn không thể tìm tương lai của mình nếu bản thân bạn “không thuộc về bạn”. 10 năm sau, tôi sẽ không rõ mình là ai nếu thế giới công nghệ phát triển nhanh hơn bây giờ. Chúng ta liệu có còn biết thứ gì là mình và thứ gì không phải là mình nữa không?10 năm sau, tôi là sản phẩm của hiện tạiNgười ta sẽ viết cả bài tiểu luận để tìm câu trả lời về định danh bản thân của tương lai. Không ai có thể biết chắc tương lai sẽ biến chuyển chính xác như thế nào. Tất cả chỉ là những xu hướng có thể được dự đoán trước. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn, 10 năm sau của chúng ta sẽ là sản phẩm được dựng hình từ hiện tại. Chúng ta đã đọc nhiều câu chuyện ôn lại lịch sử, lần hồi lại thập kỷ của cá nhân và tập thể để tự vấn bản thân. Tôi không nghĩ bản thân có thể lập một kế hoạch cho 10 năm tới dễ như ghi lại những cột mốc của 10 năm đã qua. Chúng ta không thể hoàn thành kế hoạch của năm, nói gì tới kế hoạch của 10 năm. Thứ tri giác về một thập kỷ nữa đều bắt đầu từ hiện tại; không ai rõ 10 năm nữa sẽ như thế nào và quan trọng hơn - chúng ta liệu có được nhìn thấy bầu trời xanh của 10 năm sau?Giữa điểm giao của thập kỷ này, hãy dành chút thời gian để nghiền ngẫm, soi chiếu và nhìn lại bản thân nhưng hãy cứ sống và theo đuổi con đường bạn đang bước tiếp. 10 năm sau, cuộc đời tôi và bạn có thể sẽ giống như những điều tôi nói ở trên, tới 90% - nhưng chắc chắn nó sẽ khác và thú vị. Đi tìm tương lai giữa nút giao thập kỷ, chúng ta hiểu được sự vô định của cuộc sống và chẳng có gì là bất là ai của tương lai không quan trọng, tôi của hiện tại mới là điều quý giá nhất.
[F] Có người đến có người đi và có người ở lại [G] Có lúc khôn và cũng có lần nhỏ dại [Am] Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày [G] khóc, và có ngày hoan ca. [F] Đời cho ta quá nhiều thứ, ta chưa cho đời được nhiều Đến bây [G] giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười [Am] năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất , là cách xin [G] lỗi và lời cảm ơn. Mặt [F] trời là cái bếp lớn, còn tia nắng là than hồng Mỗi [G] ngày mà ta thức dậy, ta chỉ mong được an lòng Hoàng [Am] hôn là dải lụa, còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết ta chỉ [G] mong không bị cấm ngăn. Nhởn [F] nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng [G] nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời [Am] ca là chất kích thích, cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp, ta và [G] nhạc bao lần trăng hoa. [F] Cuộc đời này có được mấy lần mười năm [G] Sống làm sao khi khó, còn được có những người thăm [Am] Nhắm mắt và hồi tưởng, chẳng có đâu mà dài Giống như LK ta vẫn tự [G] hỏi nhiều khi Đen Vâu là ai ĐK [F] Có cánh hoa nào không tàn [G] Có giấc mơ nào không tan [Am] Hát để tâm tư vén màn Thả mình [G] xuôi với mây ngàn [F] Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp [G] Nhìn lại buồn vui tháng năm [Am] Một đời này ta sẽ có mấy [G] lần mười năm. [F] Tâm hồn của anh, anh không chắc nó hợp thời đại Anh [G] níu những cành cây khô và mong ngày sau lá rợp trở lại Mọi [Am] thứ ngày càng phát triển, sao chúng ta càng bị bất an Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng lại [G] mơ về thị trấn hoang. Hoài [F] niệm là thứ đồ chơi ta càng lớn lại càng không chán Gom từng [G] chút từng chút từng chút như con dã tràng khồng công cáng Nó là [Am] thứ tài sản vô giá, không ai mua và cũng không bán Thấy lẻ loi như con chuồn chuồn bay chơ [G] vơ trên mặt sông thoáng. Con [F] người cũng như con chim sáng kiếm ăn chiều bay về tổ Con [G] nào cũng như con nào, chẳng con sướng chẳng con nào khổ Con [Am] người cũng như con chim chiều về tổ sáng thì kiếm ăn Ngày mải mê đi tìm cơm gạo, đêm co [G] mình dưới một miếng trăng. Cuộc [F] đời là nồi cá kho muốn nó ngon phải kho nhiều lửa Có [G] quá nhiều thứ mưu cầu ta chỉ cần được no nhiều bữa Ta [Am] nhận của đời quá nhiều, và ta cần phải cho nhiều nữa Và chỉ mong trong những đêm đông mẹ không [G] còn phải ho nhiều nữa ĐK [F] Có cánh hoa nào không tàn [G] Có giấc mơ nào không tan [Am] Hát để tâm tư vén màn Thả mình [G] xuôi với mây ngàn [F] Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp [G] Nhìn lại buồn vui tháng năm [Am] Một đời này ta sẽ có mấy [G] lần mười năm. [F] Tao đã từng đứng dưới cùng và đã từng việt vị [G] Tao đã nhận những lời khen và cả lời miệt thị [Am] Và tao tin nó vẫn còn đó vẫn chưa hề triệt tiêu 10 năm qua tao vẫn cố [G] gắng làm cho người Việt chill Mấy thằng ghét [F] tao, tụi nó cũng đã bỏ cuộc Tao vẫn là con đom [G] đóm, tụi nó cháy như bó đuốc Tao lập loè cả cuộc [Am] đời, tụi nó đã tắt từ lâu Thời gian là thứ diệt cỏ ghê hơn cả thuốc [G] trừ sâu Mười năm tao vẫn là [F] tao vẫn không khác mấy Từ nhạc ra ngoài đời thường vẫn thân [G] xác ấy Có người nói tao thay đổi. Không! Là tao thích [Am] nghi Bật cười trước những phán xét người đời thích nghi Tao sẽ vẫn rap tiếp [G] cho bản thân tao trước Khi mà tao còn [F] thở khi mà chân tao bước Khi tao còn lo lắng cho [G] những người ghét tao Dõi [Am] theo thằng không bỏ cuộc, mệt mỏi biết bao Bước vào cuộc chơi tao không [G] có gì để mà mất cả [F] Cách mà tao kiếm tiền là niềm vui vượt lên trên tất cả [G] Con đường do tao chọn và tao cam tâm bước Tao [Am] thà chìm dưới đại dương còn hơn là tan trong nước Đêm nay tao thức trắng nhìn bầu trời [G] sao Muốn được cười muốn được khóc như ngày đầu đời tao ĐK [F] Có cánh hoa nào không tàn [G] Có giấc mơ nào không tan [Am] Hát để tâm tư vén màn Thả mình [G] xuôi với mây ngàn [F] Lòng mình vẫn chưa ngăn nắp [G] Nhìn lại buồn vui tháng năm [Am] Một đời này ta sẽ có mấy [G] lần mười năm.
cuộc đời này có được mấy lần mười năm