Truyện Tướng Quân Ghẹo Quốc Cữu thuộc thể loại: Ngược, Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Cổ Đại full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Tiêu Diêu Hầu. Đọc truyện ngay tại Truyenff.org
Mình đã đọc hết các truyện đã hoàn của Tư Tồn. Ban đầu là cương quyết ko đọc chuyện buồn thế rồi một ngày thử nhảy hổ một truyện xem sao, cuối cùng là ko cưỡng được, tìm đọc hết tất cả các truyện của Tư Tồn. [Review] Phế hậu tướng quân. Cổ đại May
Phế Hậu Tướng Quân - Bản Trường Thiên. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) Đọc truyện online, truyện chữ, truyen full, truyện hay được đóng góp hoàn toàn bởi các thành viên: dịch giả, tác giả, editor.. tâm huyết.
Truyện Lãnh Hoàng Phế Hậu thuộc thể loại: Truyện Ngôn Tình, Xuyên Không, Ngược, Cổ Đại full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Hồ Tiểu Muội. Đọc truyện ngay tại Truyenff.org
Tác giả:Nhất Độ Quân Hoa. Thể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại, Ngược. Ta muốn nói rõ trước, quyển này là một quyển ngược thân ngược tâm, nhàn rỗi viết để kiếm lời bình ngàn chữ, người không thích bi xin chớ xem. Một con sói con, một hoàng hậu bị phế, một thế thân thất bại nhất.
Tà Tướng quân, thực ra với tài năng của mình, nàng không nên ở trong hậu cung, việc này nàng đừng để tâm, giang sơn Viêm triều cần nàng hơn là hậu cung này.". Tả Thương Lang quay đầu, khẽ mim cười: "Cảm ơn Tiết đại. nhân quan tâm, Thương Lang hiểu.". Nàng quay đầu, ánh mắt liếc qua cung điện.
Ebook Phế Hậu Tướng Quân của tác giả Nhất Độ Quân Hoa. PHẾ HẬU TƯỚNG QUÂN - Bản trường thiên 2016 (*) Cân nhắc trước khi đọc vì truyện ngược level max nhưng cũng rất rất hay ^^ Ta muốn nói rõ trước, quyển này là một quyển ngược thân ngược tâm, nhàn rỗi viết
1TAI. Binh lính từ sau chạy tới kéo nàng lên, khi ấy chân của nàng đã in bốn, năm vết rắn cắn, khuôn mặt trắng bệch nhận lấy Phong hỏa Liên hoàn tiễn từ tay binh sĩ. bàn tay run lẩy bắt được một con rắn từ trên người nàng, rắn trắng vằn đen. Có người thấy thần sắc của nàng khác lạ, dè dặt hỏi “Tướng quân không sao chứ?”Nàng cố nén cơn buồn nôn trong dạ dày, môi không còn chút máu, hít một hơi trả lời rõ ràng “Có rượu không?”Có người đưa cho nàng một túi da đựng rượu, nàng hớp một ngụm lớn, giống như né tránh thứ gì đó bay nhanh tới phía sườn núi. Khi về cung, phó tướng Vương Nam đang điểm danh quân số, thấy nàng cả người đầy đất, còn bốc mùi hôi thối, tất cả không ai dám Nam thuận tay chỉ một thị nữ nhanh nhẹn “Mau giúp Tướng quân tắm rửa thay quần áo.”Thị nữ đó vui vẻ ra mặt, bởi nàng ta biết mình vừa thoát chếtTối, nàng sốt cao, mơ màng nói nhảm vài câu, thị nữ kia lanh lợi, không dám sơ ý, rất nhanh chạy ra ngoài, nhưng không biết phải bẩm báo với ai. May sao lúc ấy Vương Nam vốn ngủ muộn, thấy nàng ta hớt ha hớt hải, bèn giữ lại hỏi, dù sao cũng là Thái tử phi Viêm triều, hắn cũng thấy hơi khó thượng lúc này đang ở Ngọc Lan cung của Khương Hậu. Thái giám canh cửa chạy vào bẩm báo, còn chưa hết lời đã bị Mộ Dung Viêm ném gối đuổi nữ nói rất nghiêm trọng, Vương Nam thẩm tra khắp đại lao, xem có ai là người của Thái y viện không, hỏi cả canh giờ mới tìm được người. Hắn tức tốc đến Phồn Hoa uyển nơi Tả Thương Lang đang tạm nghỉ. Lão Thái y bắt mạch, kêu lên vài tiếng “thật nguy hiểm”, run rẩy kê đơn, sai cung nữ giúp nàng hạ nhiệt, đợi đến khi sắc xong thuốc cũng đã nửa ít, còn nàng giãy giụa không chịu uống thuốc, Vương Nam cũng đành bất chấp tị hiềm, nói với thị nữ “Ồm chặt nàng, ta sẽ đút thuốc.”Ép buộc một hồi, cũng sang canh Nam dặn dò thị nữ, Thái y tạm nghỉ ngoài điện, lúc ra đến cửa còn nghe thấy tiếng nàng đang mê sảng, nội dung mơ hồ, nghe không rõ.***Mộ Dung Viêm đưa Khương Bích Lan về triều, đã có nhiều lời đồn thổi nổi lên. Nhiều người biết tình cảm của hắn đối với Khương Bích Lan, cũng biết hắn sẽ phế Hoàng hậu cặp mắt đều đang nhìn vào, nhưng không ai đoán được rốt cuộc câu chuyện sẽ ra Thương Lang quỳ ngay ngắn trước triều, phía trước mặt là bản tấu chương bị quăng xuống đất, ở trên viết rõ ràng việc Vương Nam Tướng quân đêm khuya vào Phồn Hoa uyển nơi Thái tử phi đang ở, đến tận sáng sớm hôm sau mới rời Dung Viêm nói giọng lạnh như băng “Tả Thương Lang, nàng thân là Hoàng hậu Viêm triều, vậy mà lại gây ra chuyện này, nàng còn gì để nói?”Triều thần cúi đầu đứng nghiêm túc, Vương Nam không thể ngờ được có người sẽ bẩm tấu chuyện này, quỳ trên mặt đất thất thanh “Hoàng thượng, mạt tướng gan to tày trời cũng không dám có ý đồ bất chính với nương nương, đêm đó…”“Thần thiếp… không có gì để biện minh.” Tả Thương Lang nhẹ nhàng đáp, nhưng mọi người đều nghe rất rõ ràng, nàng từ đầu chí cuối vẫn cúi đầu, nói từng chữ “Xin Hoàng thượng trách tội.”Mộ Dung Viêm nhìn người đang khom gối quỳ, cảm thấy không có chút hứng thú. Hắn vẫy vẫy tay, Vương công công ở bên cạnh giọng the thé tuyên chỉ “Nay Hoàng hậu Viêm triều Tả thị đã không còn trong sạch, làm hổ thẹn hoàng gia, tội đáng phải chết” Vương công công len lén nhìn sắc mặt Hoàng hậu “Nhưng niệm tình Tả thị cầm quân chinh chiến, có công trong việc xây dựng cơ nghiệp Đại Viêm, tội chết được miễn. Nay phế ngôi vị Hoàng hậu, phong làm Hộ quốc Tướng quân, khâm thử. Tả Tướng quân, mau tạ ân điển.”“Thần… đa tạ long ân.”Không ai nói gì, toàn bộ quan lại trong triều đều nhìn nàng với ánh mắt thương hại, ngay cả Vương Nam cũng nhìn ra, muốn gán tội cho người, sợ gì không có lý Dung Viêm vẫn đứng ở trên cao, hắn hy vọng nhìn ra được chút biểu cảm nào từ khuôn mặt đó, nhưng nàng chỉ cúi đầu, nên hắn đành từ bỏ, dù sao… chuyện này cũng hơi quá điều, Tả Thương Lang, ta giao toàn bộ binh quyền Viêm triều vào tay nàng, chắc nàng cũng nên biết hài lòng.“Nàng còn gì để nói?”“Thần… không có gì để nói.”“Nếu đã không, vậy mau đem phượng ấn giao cho bộ Lễ. Ngoài ra, Tướng quân phủ của nàng vẫn sẽ là Tả tướng phủ.“Tuân mệnh.”Tả Thương Lang chuyển đến phủ Tướng quân, nơi này là một tòa biệt phủ gần Hoàng cung nhất, cũng có thế nói là xa hoa, rộng lớn. Vương Nam đi theo nàng thỉnh tội, nàng cũng chỉ cười trừ, một nụ cười đau thương mà chua xót***Thoáng cái, đã đến ngày phong tân Hoàng thức long trọng, Khương Bích Lan vận bộ cung trang cầu kỳ, một màu đỏ cao quý, màu đỏ hoa lệ, màu đỏ đoan trang mà uy nghiêm. Quan tư lễ thực hiện nghi thức không chút sai sót, còn nàng chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn và duy trì trật tự ở ngoài đại đứng trên mái, đó là nơi có thể quan sát rõ toàn bộ hoàng cung. Có thể trông thấy thích khách, có thể trông thấy binh mã các lộ, cũng có thế trông thấy Hoàng hậu lộng lẫy trên lễ đài. Vẻ đẹp của nàng ấy, đủ khiến tất cả mọi người phải tự gồm cả người đang đứng trên chỗ cao này – Tả Thương đẹp đó, quả thực khiến người ta ghen Tả Thương Lang có ý muốn Mộ Dung Viêm sẽ xót thương nàng, nàng đã chết từ lúc bấy giờ rồi. Có làn gió thổi qua, thêm vài phần buốt giá, nàng nhìn về phía buổi đại lễ bên dưới, hai người họ tay trong tay. Cho dù nàng cố gắng không nghĩ ngợi nữa, nhưng vẫn không tránh được cảm giác quạnh hiu. Nơi biển người khó tới, một vai phụ, đang ngắm vai chính cô đông có vẻ khác thường, Tả Thương Lang lao tới trong chớp mắt, nỏ trâm độc của tên thích khách vừa giương, nàng đã vặn trật tay hắn, sau đó nhanh chóng điểm huyệt, cuối cùng áp giải hắn rời khỏi, ra bên ngoài mới giao cho Vương Nam, không hề gây ra bất cứ sự hỗn loạn đội Ngự lâm quân không ai dám mở miệng, tin này truyền ra ngoài họ sẽ bị phạt tội không làm tròn chức trách, sợ rằng chém đầu vẫn còn nhẹ nhàng. Nàng cũng không nói gì, lặng lẽ quay lại vị trí cũ, vẫn chăm chú quan sát toàn cục như con sói cần người trong Ngự lâm quân đều mở to mắt, chỉ mong có thể lục soát cả con kiến đang bò nàng trở về phủ Tướng quân. Cả một ngày phải cảnh giác đề phòng, nói không mệt chắc chắn là nói dối. Trong phủ chỉ có một thị nữ lần trước được đưa tới, nàng đặt tên là Tả Vi Vi, khiến cung nữ đó cảm động tới mức chỉ hận không thể dập đầu lạy ba mình trong nước ấm, nàng vuốt nhẹ cơ thể hơi thô ráp của mình, ngắm nhìn làn da màu bánh mật trong nước, tự nhiên thở dài một chặt tấm chăn mỏng trên giường, vẫn không sao ngủ được, nàng chăm chú ngắm nhìn ngọn nến cháy bập bùng trên bàn, cảm giác thế giới này quá mức tịch nhiên có tiếng động khe khẽ, Tả Thương Lang lập tức nắm chặt cung bạc bên gối, vừa xoay người đứng dậy đã bị một thân hình đè nặng xuống, sau đó ánh nến trên bàn cũng phụt này toàn thân nồng nặc mùi rượu, vô cùng thô bạo xé tan váy trong của nàng. Chỉ là hơi thở này, nàng nhận ra là của hắn. Nàng không phải không vui mừng ngạc nhiên, chỉ là thấy có chút mông muội, dường như không tin vào mắt mình. Người này… bỏ lại tân Hoàng hậu mới sắc phong, chạy đến đây làm gì?Hắn không để nàng phải nghi hoặc hồi lâu, chẳng hề làm bước dạo đầu, tiến sâu vào cơ thể nàng. Còn nàng, rõ ràng đã hoàn toàn thích nghi với Dung Viêm thỏa mãn rên rỉ vài tiếng. Cơ thể này lúc nào cũng vậy, dù hắn chỉ cần dùng một tay chạm nhẹ, nàng đã có những chuẩn bị thích hợp chào đón ở tay hắn hoàn toàn không có chừng mực, lưu lại vài vết mờ trên làn da bánh mật của nàng. Cảm nhận được sự phối hợp của người phía dưới, hắn càng điên cuồng hơn, như đang phát tiết gì đó, cánh tay to rộng của hắn như muốn nghiền nát hàng lông mày của nàng. Nàng rên khẽ, cuối cùng không chịu nổi gạt tay hắn ra, hắn lại dùng sức áp chế nàng dưới thân, lực càng mạnh hơn, giọng nói mơ hồ “Ta còn tưởng nàng không biết đau là gì!”Tả Thương Lang không biết vì sao hắn tức giận, nỗ lực phối hợp cùng hắn để giảm bớt đau đớn cho đứng dậy, ép nàng mở miệng, đem một viên thuốc màu đỏ ấn vào, dùng sức bắt nàng nuốt xuống, quay người mặc quần áo chỉnh tề rời thần không biết quỷ không hay, đi, cũng như chưa từng có chuyện gì xảy có Tả Thương Lang ôm tấm chăn mỏng ngồi trước đầu giường, cơ thể nóng bừng dần nguội lạnh, trống rỗng khôn thắp lại ngọn nến, nhìn chằm chằm thứ ánh sáng trên bàn, sau đó nhắm mắt ngủ.***Lúc trước Viêm triều hai phe phân tranh, một số nước lân bang thừa cơ gây rối, nay đại cục ốn định, đương nhiên phải xử lý chuyện biên cương. Vì thế, Tả Thương Lang không ở trong cung thường xuyên, nàng thường ở ngoài biên ải, chỉ có trên những bức quân hàm từ xa chuyển về kinh mới không ngớt những nét chữ rắn rỏi của thứ hai, truyền đến tin Khương Hoàng hậu mang thai, triều đình trên dưới vui mừng khôn xiết, Tả Thương Lang ngồi trong doanh trại ngoài biên cương ngắm nhìn tấm thiếp màu đỏ, bên trong có kèm mật chỉ phải công hạ Lạc Liêu. Nàng chỉnh tề ngồi trong trướng lớn, nghĩ về người ở phương xa… lúc này chắc hắn đang rất hạnh có tình… cuối cùng cũng thành thân hàm qua lại thường xuyên, chữ viết của hắn ngắn gọn mà súc tích, Tả Thương Lang thường nhớ lại lần đầu hắn hỏi nàng đầy mê hoặc “Có phải nàng thích ta?”May thay nàng không có nhiều thời gian nhung nhớ, ngoài biên ải bão cát rất lớn, khí hậu không ổn định, ốm là chuyện rất xa xỉ đối với nàng. Thế nên, nàng học cách tự bảo vệ mình, học cách tự chăm sóc mình, học cách kiên cường, cũng học được sự trầm tĩnh. Trước mặt các thuộc hạ của mình nàng luôn là một người tính toán kỹ càng. Nhưng trong số các nước lân bang, Liêu Thành là lớn nhất. Tả Thương Lang vốn định dùng kế vây hãm, ngăn thương gia vào thành, vây một năm rưỡi sẽ bắt đầu ra tay, để có thể giảm số lượng hy sinh đến mức tối thiểu. Giờ nếu muốn dùng Liêu Thành làm quà chúc mừng tiểu Hoàng tử, thời gian không thế chậm trễ được Thành địa thế hiểm yếu, nếu chỉ có quốc vương Phan Lập Hồng thì không đáng sợ, có điều…Tả Thương Lang lặng lẽ lật xem cuốn sổ trong tay, đó là tư liệu về tướng Long Bình của Liêu Thành. Người này không ham tửu sắc, được lòng quân sĩ, dụng binh như thần. Khi Mộ Dung Viêm và Mộ Dung Nhược tranh đấu, hắn chi dựa vào vỏn vẹn gần mười vạn binh lực trong tay lập ra Liêu Thành, đưa Phan Lập Hồng lên làm này vô cùng cơ trí, hắn đã tính toán đường lui cho Liêu Thành khi Mộ Dung Viêm đánh bại Mộ Dung Nhược. Hiện nay lương thảo trong thành đầy đủ, dùng kế “dĩ dật đãi lao”1, bởi đại quân của Tả Thương Lang từ xa tới, cần dùng số lượng lương thảo khổng lồ. Hơn nữa nếu luận địa hình, chắc chắn không thể am hiểu bằng đối Thương Lang phân tích hậu quả bẩm báo Mộ Dung Viêm, nhận được sáu chữ hồi âm “Không tiếc bất cứ giá nào!”Ngữ khí quyết tuyệt, mệnh lệnh không thể làm trái, bất cứ giá nào?***Tả Thương Lang mật lệnh phó tướng Thành Đào quản lý toàn bộ việc quân. Hai người bí mật bàn bạc đến đêm, Thành Đào vẻ mặt ưu sầu nhìn nàng rời khỏi quân Thương Lang vốn định đi hành thích Long Bình, nhưng đã xảy ra chuyện ngoài ý vệ Liêu Thành sao có thể phát hiện ra nàng, nhưng nàng tìm khắp phủ Long Bình mấy giờ, cũng không thấy bóng dáng người đó. Sau đấy mới biết hắn ở trên tường thành, đi tuần cả cũng nghe qua danh tiếng Tả Thương Lang, biết rõ lần này đối phương tình thế bắt buộc, tuy đã chuẩn bị gần ba năm, nhưng thắng bại vẫn rất khó đoán. Nói không lo lắng, là nói Thương Lang ở đứng trên đường cách thành hơn hai dặm đợi hắn, từ canh ba nửa đêm đến tận khi trời quan sát địa hình, tuy Phong hỏa Liên hoàn tiễn bị bẻ thành đai kim loại thô cứng đeo bên hông, nhưng nàng tự tin khi kiệu đi qua, trong chớp mắt sẽ bắn chết hắn, hơn nữa nàng còn có thể đào tẩu một cách suôn hắn cưỡi ngựa đi Thương Lang hơi lúng túng, cho dù có nhanh hơn nữa, cũng không thể dùng Phong hỏa tiễn bắn chết hắn, ngựa cũng vẫn còn nên, lần đầu tiên, kế hoạch ám sát của nàng thất không sao, nàng an ủi bản thân, đến phủ hắn thăm phủ quả thực không có quá nhiều thủ vệ, Tả Thương Lang điều tra tứ phía nơi này, may lại đúng lúc nửa đêm, có cỏ cây che bóng. Nàng yên lặng nấp trong bụi cỏ trước cửa sổ phòng hắn, trong lúc vừa định lắp Phong hỏa Liên hoàn tiễn, có thứ gì đó mát mát bò lên Thương Lang cúi đầu nhìn thấy một con rắn xanh xanh đỏ đỏ, đang khè cái lưỡi về phía mình. Lúc ấy, nàng không nghĩ được gì hết, hét lên một tiếng giữa Long phủ nhỏ bé đang đọc truyện tại
Contents1 Giới thiệu Truyện Phế Hậu Tướng Quân2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Phế Hậu Tướng Quân “cập nhật ngày 11/06/2023“ Trọn bộ Phế Hậu Tướng Quân Full tập được cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Phế Hậu Tướng Quân 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Phế Hậu Tướng Quân Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Ta muốn nói rõ trước, quyển này là một quyển ngược thân ngược tâm, nhàn rỗi viết để kiếm lời bình ngàn chữ, người không thích bi xin chớ xem. Một con sói con, một hoàng hậu bị phế, một thế thân thất bại nhất. Tình yêu của mỗi người trên thế gian này đều là một chi phiếu kỳ hạn, trong kỳ hạn này, nó có thể giá trị đến trăm vạn nghìn vạn thậm chí là mười nghìn vạn, nhưng hễ qua kỳ hạn này, chẳng qua chỉ là một tờ giấy bỏ đi. Gởi lời cho người đa tình, chớ diễn trò đa tình. Gởi lời cho người đa tình, hoa nở nên quý trọng. Lần thứ hai ghi rõ quyển này thuộc loại ngược, người đọc xin cẩn thận, người thích ngược đào hố sưu tầm, chờ anh nào đó lấp đất cho xong. Danh sách chương Chương 1 Lấy gì cầu xin ta Chương 2 Thần, không còn gì để nói Chương 3 Đa tình? Si tình Chương 4 Ta là quân, ngươi là thần Chương 5 Ta không thích cách nàng trang điểm hôm nay Chương 6 Nụ hôn đầu Chương 7 Yêu giờ cũng chẳng ích chi Chương 8 Một khi yêu hóa thành chấp niệm Chương 9 Sao giờ người cũ, trái tim xa Chương 10 Lẻ bóng dưới trăng, muôn ngàn hận Chương 11 Vốn là vua tôi, chẳng phải vợ chồng Chương 12 Cảnh xưa vẫn còn, hoa nở đều năm Chương 13 Mỗi người, đều có một khoảng bi thương Trọn bộ Truyện Phế Hậu Tướng Quân “cập nhật ngày 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment
Bạn đang đọc truyện Phế Hậu Tướng Quân full đã hoàn thành của tác giả Nhất Độ Quân Hoa. Nhắc đến Nhất Độ Quân Hoa, người ta liên tưởng đến những câu chuyện được viết nên bằng máu, và kết thúc trong nước mắt thương đau. Cho dù lời văn vô cùng nhẹ nhàng xuyên suốt, hài hước đan lẫn bi thương, độc giả càng đọc môi cười nhưng mắt vương lệ Hậu Tướng Quân, một câu chuyện về đấng quân Vương vô tình tàn khốc, một vị tướng chinh chiến cùng hắn trên thiên trường nhục thể máu chảy thành sông. Chuyện kể về một tình yêu thầm lặng, một tình yêu đau đớn đến mức hao gầy. Được phong hậu, rồi phế hậu. Vì nữ tử hắn yêu mà đánh mất đứa con, vì tin rằng hắn sẽ cứu nàng, sẽ nghe thấy lời nàng gọi. Nhưng hắn đã không...Vì người hắn yêu nào phải nàng? Nàng giơ cao cung tiễn, một mũi tên giết hơn mười tên giặc, thế mà bên hắn, một cái xô nhẹ cũng không thể thành. Nàng vì hắn hy sinh thanh xuân, thời bình, ai còn nhớ đến nàng? Nàng là người cũng sẽ có lúc già đi, rồi rời xa mãi mãi. Nàng cũng là nữ nhân nhưng chưa một lần được thử son phấn. Nàng cũng là nữ nhân dưới thân hắn, nhưng sao khác biệt đến mức đau lòng. Thân xác nữ tử hắn yêu được chiều chuộng dịu dàng, còn nàng, hắn chưa một lần nhẹ nhàng cùng nàng đưa đẩy.
Tả Thương Lang nàng, từ giây phút được Mộ Dung Viêm cứu sống đã từng thề với lòng mình sẽ vì chủ nhân mà sinh mà tử. Vì hắn mà quên đi thân phận nữ nhi, trở thành tướng quân vấy máu sa trường. Vì hắn mà chôn chặt tình yêu trong lòng, trở thành thái tử phi thế thân không oán không hối. Vì hắn mà quên đi bản thân mình, trở thành bất cứ ai, bất cứ điều gì hắn cần. Nhưng còn Mộ Dung Viêm, đối với hắn, nàng là gì trong tham vọng giang sơn? Ước vọng của nàng có thể nào trở thành sự thật? Rượu lạnh thân tàn, trái tim hóa đá, sao dám cầu chút tình cảm của bậc đế vương? Ngoài Chúc Lương, nào ai được hóa thành hồ điệp? Kết thúc câu chuyện, lời thề… thôi thôi đã thành lời nói gió bay…
Mình là một đứa con gái mê ngôn tình như bao đứa con gái khác, đặc biệt là thể loại truyện ngược. Càng ngược càng tốt, ngược tâm với ngược thân xen kẽ nhau dày vò đến khi khóc cạn nước mắt thì thôi. Nhiều lúc thấy đau tim quá, quay sang đọc truyện sủng ngọt ngào để tâm hồn thiếu nữ mơ mộng tí nhưng không lâu sau lại nhảy hố đọc một bộ ngôn ngược khác. Ai như mình, đã chấp nhận dấn thân vào thể loại này thì chịu, không dứt ra được. Với lại theo mình, truyện ngược coi vậy lại ít hại hơn sủng. Sủng cho bạn sống trong thế giới màu hường đầy ắp ảo mộng, đến khi nhìn lại thực tế cuộc sống thì… ôi thôi. Còn ngược cho ta nếm trải đau thương, khi nhìn lại thấy mình còn hạnh phúc, sướng chán so với nhân vật trong truyện, khiến mình trân trọng hơn những thứ mình đang có. Trong số những truyện ngược mình đọc, ám ảnh nhất là Thất tịch không mưa, nhì là Phế hậu tướng quân này. Bây giờ mình sẽ review nó cho ai định nhảy hố mà còn chần chừ nè. “Phế hậu tướng quân”, lúc đầu mình cũng không hiểu ý nghĩa tựa truyện lắm, nhưng nghe mấy bạn khác nói nghĩa là từ hoàng hậu bị phế xuống chức tướng quân, sau này đọc truyện có đoạn nữ chính không chỉ bị phế chức mà còn bị phế cả tay phải nữa, đau lắm luôn. Nữ chính là Tả Thương Lang, nam chính là Mộ Dung Viêm, còn có nữ phản diện ác như con cá thát lát Khương Bích Lan. Mình cũng thích hai nhân vật phụ của truyện là Tả Vi Vi – cô người hầu hết lòng vì chủ và cái anh tên Vương Nam gi đó, đọc từ đầu đến cuối truyện không biết ảnh giữ chức gì mà ra vô trong cung tự do lắm, nhiều lần còn săn sóc, quan tâm nữ chính bị suy nhược thân thể. Nội dung truyện là chuyện tình giữa chị nữ tướng quân cool ngầu, bề ngoài lạnh lùng với sức chịu đựng phi thương trên sa trường nhưng khi yêu nam chính thì lại vô cùng yếu đuối, dịu dàng, nhiều lúc thấy tỷ ấy lụy tình quá mà chẳng được gì khiến mình tức trào máu muốn nhào vô bóp cổ nam chính luôn. Tên kia thì cũng yêu tỷ ấy mà cứ giả bộ che giấu, hở ra là Bích Lan, Bích Lan, mỗi lần làm tổn thương người ta xong rồi lại quay qua săn sóc, lo lắng này nọ. Nói chung là ngược thê lương tàn tạ, ngược lên bờ xuống ruộng luôn, cuối cùng là SE ám ảnh kinh khủng. Nữ chính Tả Thương Lang – một cô gái vô cùng đáng thương. Nàng mồ côi cha mẹ, được sói nuôi lớn, hầu như mọi suy nghĩ và hành động đều bị ảnh hưởng bởi tập tính sói. Có lẽ vì thế mà Mộ Dung Viêm ngay từ lần đầu gặp đã không coi nàng là một con người, chỉ là một thú nuôi không hơn không kém. Hắn đặt cho nàng cái tên Thương Lang kia, đơn giản chỉ vì có chó nào mà không có tên, không có tên thì làm sao dạy bảo, làm sao ra lệnh? Ngay từ đầu nàng cũng đã xác định thân phận quân – thần phân định rõ ràng kia nên cũng chẳng hy vọng, ảo tưởng gì nhiều. Chỉ là tình cảm cứ âm thầm nảy nở không biết từ bao giờ, hại nàng năm lần bảy lượt rơi vào bể khổ. Đó là khi thân phận nữ nhi phải xông pha trận mạc, cầm binh chém giết, là sống suốt 28 năm không biết đến son phấn, ngâm thơ gảy đàn… Đau đớn hơn là việc yêu một con người tàn nhẫn, nhu nhược như cái tên Mộ Dung Viêm kia, là khi từ hoàng hậu bị hắn phế xuống làm một Tướng quân, ngang nhiên lập người con gái khác làm vợ. Bao nhiêu lần hắn tống nàng vào đại lao đến thân tàn ma dại mới thả ra, để cứu Khương Hậu khỏi bệnh mà đày nàng đi sứ nước kẻ thù, để nàng vĩnh viễn mất đi đứa con đầu lòng… Đỉnh điểm là lúc hắn để mặc cho ả Khương Hậu bắt rắn thả vô miệng, tra tấn tinh thần lẫn thể xác nàng mặc cho Thương Lang, con sói nhỏ đáng thương của mình van xin, chìm trong sợ hãi và bất lực. Thử hỏi có ai thấy người mình yêu thương giao phó mạng sống mình cho kẻ khác, nhìn thấy người đó cách mình một tấm rèm, van xin người đó để rồi nhận lại sự thinh lặng và chối bỏ mà không đau lòng? Đến cuối cùng, khi trái tim đã khước từ yêu thương, khi cõi lòng đã tan nát, tâm hồn chẳng còn biết rung động thì hắn lại ra sức khơi gợi lại cái gọi là tình yêu trong nàng, đáng tiếc là đã quá muộn màng rồi. Nửa bình rượu, xem như một đời giải thoát… Nàng chọn cái chết, vì trong thâm tâm vẫn luôn biết một điều Ngoài Chúc Lương, ai có thế hóa thành hồ điệp? Còn hắn, Mộ Dung Viêm sẽ sống thế nào khi mất đi tình yêu thật sự của đời mình? Dằn vặt, hối hận, đau khổ, một đời cô quạnh nơi chốn thâm cung. Lúc đầu mình rất ghét tên nam chính này, giống những bạn khác chỉ muốn lao vào xé xác hắn ra hàng trăm mảnh cho đã tức, nhưng rồi nhận ra hắn cũng rất đáng thương. Tận mắt thấy cảnh mẫu thân bị phụ hoàng bắt uống thuốc độc chết, hắn tự hứa sẽ đối xử tốt với nữ nhân của mình. Bằng chứng là cách hắn yêu chiều Khương Bích Lan, cách hắn độc sủng nàng ta, chỉ tuyển vài phi tần để củng cố quyền lực. Lỗi lớn nhất của hắn là cố chấp, không chịu thừa nhận sự rung động của mình với nàng Tướng quân kia, nhầm lẫn cái gọi là tình yêu và trách nhiệm. Hắn yêu nàng, nhưng không biết trân trọng vì cho rằng nàng mãi mãi là của hắn, chẳng thể nào vụt khỏi tầm tay. Đến khi nàng đi thật sự, hắn mới ngộ ra mình đã lỡ mất những gì… “A Tả, chủ thượng của nàng cuối cùng vẫn quá nhu nhược.” Đó là lần đầu tiên hắn thừa nhận mình là một kẻ yếu đuối, một tên đàn ông thất bại. Có trong tay quyền lực, nắm cả giang sơn Viêm triều nhưng giờ đây thiếu đi bóng hình người mình yêu thương nhất, hắn còn gì nữa? Một câu chuyện quá bi thương, một level ngược khiến trái tim mong manh này tan nát. Lời văn của Nhất Độ Quân Hoa không hoa mỹ mà vô cùng chân thật, đánh động đến trái tim người đọc. Nếu được chấm điểm, mình sẽ chấm tác phẩm này 9/10 vì bản thân thật sự chưa mãn nhãn với cái kết lắm. Thương Lang trải qua nhiều đau khổ vậy mà kết cuộc vẫn phải chấp nhận buông tay, chọn lấy cho mình cái chết để trốn chạy thực tại đau lòng. Chỉ ước gì tác giả viết ngoại truyện thêm để hai người này hóa giải thù hận, sống hạnh phúc bên nhau trọn đời trọn kiếp. //Review-er Lâm Tư Đình
đọc truyện phế hậu tướng quân