Trọng sinh là một thuật ngữ Hán Việt dùng để chỉ một thể loại truyện mà nhân vật chính vì một lý do nào đó chết đi rồi đầu thai vào kiếp khác nhưng vẫn giữ lại được kí ức của mình ở kiếp trước. Thư Loan đã tự sát trong phòng tắm nhà hắn. Cả đời này
Chương 1 trọng sinh. Không biết qua bao lâu, "Thương long" rốt cuộc khôi phục ý thức, đầu phảng phất muốn vỡ ra giống nhau, toàn thân mỗi một chỗ đều đau đớn không thôi, giống như bị chiến đấu cơ đụng phải giống nhau, dù vậy, hắn vẫn là nhịn xuống không có kêu ra tiếng tới, hắn tiếp thu quá Hoa Hạ
Loài Tardigrade (còn được gọi là gấu nước) nhỏ bé và dũng mãnh có thể vượt qua được những môi trường sống khắc nghiệt nhất, để sống sót trong đại dương, sông băng ở Nam Cực, những cánh đồng dung nham, cồn cát và thậm chí cả trong không gian vũ trụ. Gấu nước đi du lịch bằng ốc sên Chúng là một loài
C. Màng nguyên sinh, vách tế bào, vỏ D. Vỏ, màng nguyên sinh, vách tế bào 24. Có thể phát hiện lông của vi khuẩn bằng phương pháp A. Sự mọc lan trong môi trường đặc B. Quan sát vi khuẩn chuyển động bằng kính hiển vi C. Quan sát trong huyền dịch D. Tất cả đều đúng 25.
Trọng Hiếu, Ali Hoàng Dương, AK49 "sốc nhiệt" trước hàng nghìn khán giả đã có mặt tại buổi rehearsal của Dalat Best Dance Crew 2022 - Hoa Sen Home Cup. Chương trình đã được huy động đông đảo các chiến sĩ công an, cảnh sát giao thông, cảnh sát PCCC và đội ngũ y tế luôn
Tuyển sinh 2021 , các học viện, đại học khối công an tuyển gần 2080 chỉ tiêu, giảm khoảng 800 chỉ tiêu so với năm ngoái. Trong đó, Học viện Cảnh sát nhân dân tuyển số lượng nhiều nhất với 530 chỉ tiêu.
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ Chương 745: Mệnh trên Dtruyen.com. doc truyen online. Thể loại. mặc dù Ngũ Lang đã nói nịch sát. Lúc ấy, Liên lão gia tử cũng nghe vào, chẳng qua qua thời gian lâu dài, tâm tư thiên vị của ông đối với Liên Thủ Nhân vẫn chiếm
D4TIzk. Bad gateway Error code 502 Visit for more information. 2023-06-13 031743 UTC You Browser Working Amsterdam Cloudflare Working Host Error What happened? The web server reported a bad gateway error. What can I do? Please try again in a few minutes. Cloudflare Ray ID 7d672ea25daa0df6 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Hello mọi người, lâu lắm rồi mình mới quay lại! Lí do thì đơn giản thôi, mình không có hứng đọc truyện, xong học hành ăn chơi nhảy múa nữa nên giờ mới ngoi lên! Nói thực thì giờ không phải lúc thích hợp để ngoi lên vì 9/5 này mình thi tốt nghiệp môn đầu tiên ở trường. Mình học trường quốc tế nên lịch trình nó khác trường công. Dạo này mình cuồng phim ảnh hơn nên là thời gian không dành cho đam mỹ nữa. Mình xem cũng không nhiều lắm vì để dành cho sau thi khi xong. Đặc biệt là mình không hề xem cái phim thái lan cẩu huyết đang nổi hay cái phim hàn sến súa đâu nhé, mình toàn xem phim Mỹ thui ❤ Mình nhiệt liệt đề cử mọi người nhảy hố phim QUANTICO. Nếu ai cũng theo dõi HOW TO GET AWAY WITH MURDER như mình thì sẽ nhận ra ngay cách kể truyện của 2 phim giống nhau, diễn biến nhanh, nhiều nút thắt và plot twist. Tuy nhiên QUANTICO khung cảnh sáng sủa và hiện đại hơn, gay cấn thì không thua gì nhau đâu nhé! Ai xem phim này thì cùng thảo luận với mình nha ❤ Dạo này cuộc sống mình khá là yên ổn, trừ việc sắp thi ra thì mình đều rất vui vẻ. Mình trước mê tập yoga giờ thì mê cả weight lifting nữa hihi. Bây giờ thì cùng đọc review của mình về tác phẩm đam mỹ này nhé. Trọng Sinh Chi Nịch Sát Tác giả Mijia 81 chương Thể loại thụ trọng sinh, huynh đệ, giới giải trí, siêu sủng, chủ thụ, chậm nhiệt, hiện đại, hào môn thế gia, ngạo kiều thụ x thâm trầm phúc hắc bá đạo công Edit Hạ Nguyệt – Hạ Nhật Nhi Beta Ngạo Nói chung là truyện bình thường, không có gì xuất sắc, không có chi tiết nào để lại ấn tượng sâu, giọng văn teen teen, thụ hơi hướng tiểu bạch. Mình đang thèm trọng sinh kinh khủng =.= vừa đọc lại Đương Niên Ly Tao xong. Nhảy từ 1 tác phẩm hay sang 1 tác phẩm thường thường đúng là sai lầm. Truyện này motip đơn giản, đời trước cậu em bị lão anh chiều phát hư, thành dân chơi hư hỏng, không tranh giành được tài sản. Tai nạn ô tô. Chết. Trọng sinh về hồi tiểu học. Làm lại cuộc đời, quyết tâm thay đổi ông anh trai. Thực ra đây là lần đầu tiên mình đọc kiểu truyện “nịch sát” nghĩa là dùng sủng nịch để giết chết 1 người v Nếu không phải nhân vật thụ cứ kiểu tiểu bạch nửa mùa, văn phong teen teen tửng không ra tửng, deep deep không ra deep thì chắc mình cũng thích. Hoặc có lẽ vì bị ảnh hưởng bởi kì thi nên là cách mình tiếp thu câu chuyện nó cũng thay đổi. Ý kiến cá nhân của mình là truyện này giải trí, đọc cũng được, không đọc càng tốt = Edit tốt, thỉnh thoảng vẫn còn nhiều từ hán việt ví dụ như mụ mụ vẫn chưa được chỉnh sửa thì còn lại mình thấy ổn. Cảm ơn bạn Hạ Nguyệt – Hạ Nhật Nhi đã edit > Mình không thích tính cách của cả hai nhân vật, nói thẳng thì không thích bất kì ai cả. Mình chỉ cảm thấy tích cách không được phác hoạ rõ ràng lắm =.= Thụ hơi ngu, mà mình ghét nhất là người ngu = Công thì thâm trầm, ổn, nhưng mà mình thấy siêu sủng quá, hơi ngấy =.= Văn phong chậm nhiệt, trải từ bé con tiểu học đến đàn ông trưởng thành. Năng lực tiếp thu tình yêu loạn luân của bạn thụ quá siêu =.= hay phải nói bạn ý max vô tư ý ạ. Mấy nhân vật phụ tính cách ổn, mỗi tội đến cuối truyện ngoài bà mẹ thì không ai nhìn ra tình cảm của 2 anh em. Quá vô lý và vớ vẩn = ít nhất bạn thân cũng nên nhìn ra 1 cách rõ ràng chứ =.= Bà mẹ thì năng lực tiếp thu quá nhanh = hồi trước thì căm ghét bạn công quá, xong rồi quay ngoắt sang ok mối quan hệ “bất luân chi luyến” luôn Review ngắn ngủn, mọi người thông cảm, mình lười quá haha ..
Tưởng Trạch Thần có một thời niên thiếu khiến kẻ khác cực kỳ ngưỡng mộ, rồi lại có một thời thanh niên cực kỳ khổ sở, về phần trung niên và lão niên thế nào ư? Xin lỗi, cậu còn chưa trải qua, hơn nữa cũng rất có thể không có cơ hội trải qua nữa sắp chết — nói là người bị chết oan chết uổng càng chính xác hơn — phải có cái cảm giác gì? Đối với sinh mạng sắp tắt mà thấy sợ hãi? Đối với thứ sắp mất đi mà không cam lòng? Đối với thế gian đủ loại hoài niệm. Đối với nguyện vọng có thể đạt được mà không buông tay? Hay hoặc là đối với kẻ đã hại chết mình mà phẫn hận?Tưởng Trạch Thần chẳng có cảm giác gì cả, chỉ là an tĩnh mà nằm, lắng nghe tiếng tích tích’ bằng phẳng đơn điệu của máy theo dõi nhịp tim. Nếu như phải nói ra một cảm thụ đang có vào lúc này, vậy đại khái chính là… cảm giác thở phào nhẹ nhõm đi?—— Dường như đã mệt mỏi lâu lắm rồi, rốt cuộc có thể có được một lúc nằm trên chiếc giường mềm mại thoải mái mà buông lỏng tâm tư cùng cơ giác như thế xuất hiện ở trên người một thanh niên mới hơn hai mươi tuổi quả thực rất buồn cười, mà ngay cả Tưởng Trạch Thần đều không thể ngờ chính mình sẽ có cảm giác như vậy, thế nhưng cảm giác này nó lại là tồn tại rõ ràng, khiến cậu ngay cả lừa dối chính mình đều không có cơ hội.—— Có lẽ nói, đến mức này rồi, cậu vì sao còn phải tự lừa dối mình nữa chứ? Tự ngược lâu như vậy rồi, làm nhiều việc mà mình căn bản không muốn làm như vậy rồi, vô luận là đó là những sai lầm mắc phải trong giai đoạn tuổi phản nghịch, hay cái tính quyết không chịu thua cùng không nuốt trôi cục tức nghẹn ấy cũng được, hay bởi vì mẹ cậu ép buộc, bởi bà phẫn nộ, bởi hai mắt đẫm lệ cầu xin của bà cũng được…Cuộc đời của Tưởng Trạch Thần khi còn sống không thể nghi ngờ là một cuộc đời thất bại, thất bại đến nỗi bỗng nhiên quay đầu nhìn lại cũng không biết mình đã đi sai từ bước nào — hoặc là, ngay những bước đi đầu tiên đã là mười phần sai phòng bệnh được lặng yên mở ra, người đàn ông mang tây trang giày da cẩn thận dè dặt mà đi đến, ánh mắt dưới gọng kính hết sức bình tĩnh, đầu tóc không một sợi rối loạn, nhất cử nhất động đều là ưu nhã và có phong độ như vậy, phảng phất như giờ này khắc này nơi anh tới không phải là giường bệnh của người em trai đang hấp hối vì bị trọng thương, mà là một bữa dạ tiệc của giới thượng lặng nhìn anh trai của mình ngồi xuống cạnh giường, Tưởng Trạch Thần thật không ngờ người cậu thấy cuối cùng là anh trai mình — có điều, chuyện này tựa hồ cũng là chuyện tất nhiên thôi.—— Vô luận lúc nào, đi tới bên cạnh cậu vẫn chỉ có anh trai, anh một lần lại một lần giúp đỡ cậu, vì cậu giải quyết đủ loại phiền phức, cho dù việc cậu làm có thể khiến cha cậu tức giận đến giơ chân, có thể khiến mẹ cậu tức giận đến mất sạch ưu nhã, anh vẫn luôn luôn kiên định mà đứng ở phía trước, che chắn cho cũng biết, Tưởng Trạch Hàm đối với em trai Tưởng Trạch Thần của mình tựa hồ có sủng nịch cùng kiên trì không giới hạn, anh là một anh trai hoàn mỹ nhất — nhưng mà, thứ gì càng hoàn mỹ thì càng có thể là thứ giả tạo vụng về của hai anh em Tưởng gia đã chuyên tâm với sự nghiệp ở nước ngoài từ rất sớm, trên cơ bản mấy năm cũng sẽ không về nước một lần, mà người phụ nữ vắt óc suy tính mãi mới có thể đoạt lấy cái danh Tưởng phu nhân’ cũng đi theo ông, ngăn chặn bất luận chuyện gì cùng bất luận người nào có thể làm dao động địa vị của bà. Tưởng Trạch Thần lớn lên cùng với người anh trai hơn mình năm tuổi, Tưởng Trạch Hàm cho cậu tất cả những gì anh có, khiến cậu trải qua thời kỳ thiếu niên hoàn mỹ mà người người ngưỡng mộ mong ước, sau đó đem cậu dưỡng thành một nhị thế tổ chẳng biết làm gì ngoài hưởng lạc.—— Với một đứa bé không hề có năng lực nhận biết thế giới này, lại được người thân cận duy nhất cùng đáng tin cậy nhất cưng chiều như thế, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, cuối cùng còn có thể lớn lên thành tài, đại khái là ít càng thêm ít đi? Chỉ tiếc Tưởng Trạch Thần không phải là một người may mắn trong số những đã người ít càng thêm ít Tưởng chết bất ngờ, người phụ nữ vẫn cho rằng chỉ cần buộc chặt được ông chồng của mình là có thể ngồi vững ở Tưởng gia rốt cuộc cũng biết tầm nhìn của mình thiển cận cỡ nào, chỉ tiếc tới khi bà kịp phản ứng lại thì Tưởng Trạch Hàm đã thuận lý thành chương mà kế thừa sự nghiệp, một cơ hội cũng không cho người mẹ kế cùng đứa em trai còn ngây thơ lật ngược thế phu nhân đương nhiên là không cam lòng, bà cho là mình còn có một cơ hội trở mình, bởi vì bà còn có một đứa con trai mang huyết thống Tưởng gia, chỉ tiếc, bà phát hiện đứa con trai luôn bị mình vứt sau đầu không lo đến đã bị anh trai nó cưng chiều tới mức thành kẻ vô dụng còn không thể tự mình đứng nổi cơ hội duy nhất, cho dù là một bãi bùn nhão không thể trát tường thì cũng phải ráng mà nặn cho ra thành một thứ thành phẩm coi được. Làm người đều có mong muốn, cho dù là một nhị thế tổ không nên thân cũng đều có mong muốn mình có thể thành công, mong muốn một ngày nào đó mình được người ngưỡng vọng. Tưởng phu nhân đem tâm tư âm hiểm của Tưởng Trạch Hàm mở ra rồi nhào nát, sau đó nhồi vào trong óc con trai mình, rốt cuộc nương theo thời kỳ phản nghịch của cậu cùng những nhàn ngôn toái ngữ đầy khinh thường của những người khác mà thành công khơi mào bất mãn của cậu với anh nhưng, ai cũng có thể nghĩ, người có xuất thân thấp kém, lại là cậu em trai nhị thế tổ mà người trong giới không ai không biết tiếng xấu, làm sao có thể so sánh với người anh trai luôn được người khác cho rằng là người trẻ tuổi anh tuấn lại có tiền đồ rộng mở cơ chứ? Mà để cho Tưởng Trạch Thần thống hận bất đắc dĩ nhất chính là vô luận cậu làm cái gì, anh trai của cậu vẫn lộ ra khuôn mặt ông anh hai cưng chiều cậu em, phóng túng cậu, sủng nịch cậu, vì cậu thu dọn cục diện rối rắm, rồi lại bất động thanh sắc mà tặng’ cậu một cái danh kẻ vô dụng, thậm chí còn đeo trên lưng bêu danh bạch nhãn lang, vong ân phụ từ dần dần, ngay cả Tưởng Trạch Thần là tên ngốc đến mức chẳng có đầu óc cũng nhìn ra được, cậu cùng Tưởng Trạch Hàm tuyệt đối không phải đối thủ của nhau, muốn cậu cùng Tưởng Trạch Hàm đấu, thì cho dù là nhét cậu vào bụng mẹ thêm lần nữa rồi sống lại cũng chẳng có phần thắng.—— Thậm chí, mà ngay cả Tưởng Trạch Thần cũng đã không rõ ràng lắm, anh trai của mình rốt cuộc là thật tình sủng ái mình, hay là như mẹ cậu đã nói, vì không để người ta lên án mà anh vẫn luôn luôn dùng sự sủng nịch để giết chết cậu, diệt trừ một hậu hoạn là cậu đây.—— Nói chung, chuyện này chỉ có Tưởng Trạch Hàm mới có thể biết rõ Tưởng Trạch Thần nằm ở trong bệnh viện là do một sự cố giao thông, nếu như không có sự cố lần này, Tưởng Trạch Thần hiện tại đại khái đã ngồi ở bên trong phòng họp công ty, mặt đối mặt với anh trai của mình, làm một cuộc đọ sức cuối lúc ấy, cậu đã chuẩn bị thật lâu rồi, kiên trì cẩn thận đến nỗi cảm thấy có chút không giống như là chính mình — cậu có loại cảm giác, có lẽ lúc này đây cậu thật có thể khiến anh trai của mình đau đầu một hồi.—— Cũng không phải vì tranh đoạt cái gì nữa, Tưởng Trạch Thần đã mệt chết đi rồi, cậu chỉ muốn chứng minh, mình kỳ thực cũng không quá kém cỏi, mình… kỳ thực cũng rất có năng lực. Sau đó, sau đó vô luận thắng thua, cậu cũng không muốn tranh giành tiếc, cậu đã không chứng minh được nữa rồi, cũng sẽ không biết anh trai của mình phản ứng thế nào với lần tấn công cuối cùng của mình.—— Tai nạn xe cộ.—— Đó chỉ là một tai nạn xe cộ bình thường thôi sao? Một hồi ngoài ý muốn? Một hồi ngoài ý muốn trùng hợp đến vậy sao?Tưởng Trạch Thần lẳng lặng nhìn người anh trai ngồi ở bên giường, an tĩnh mà mềm nhẹ vuốt tóc mình, cảm thấy hai mắt của mình như đang mờ dần.—— Người này, sẽ là người đầu têu cho cái sự cố Ngoài ý muốn’ đấy sao?—— Lẽ nào, đây chính là thủ đoạn mà anh sẽ dùng với cậu sao?Tưởng Trạch Thần tin tưởng, đây cũng không có nghĩa là Tưởng Trạch Hàm đã không hề còn biện pháp, phải dùng thủ đoạn như vậy để ngăn cản cậu, có lẽ anh cũng đã mệt mỏi như cậu rồi, mệt mỏi vì phải làm một người anh trai hoàn mỹ, mệt mỏi với thằng em trai luôn không biết thân biết phận như cậu lại cứ tìm phiền toái tới cho anh, giải quyết như vậy sẽ xong hết mọi chuyện.—— Đối với cả hai, đều là một loại giải thoát đi?Cho dù trong tâm có nhiều nghi hoặc hơn thì Tưởng Trạch Thần cũng hỏi không ra khỏi miệng được nữa, hỏi rõ rồi thì được cái gì đây? Dù sao đều đã không còn cần thiệt nữa…“Tiểu Thần, sợ sao?” Giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm lên mắt Tưởng Trạch Thần, thần sắc Tưởng Trạch Hàm tràn đầy thương hại cùng bi thương, ánh mắt dịu dàng, thanh âm mềm nhẹ, “Không phải sợ, anh hai vẫn ở chỗ này, anh vẫn luôn bên em mà, em nghỉ ngơi đi, Tiểu Thần sẽ khỏe lại ngay thôi mà… Lần trước em còn quấn quýt lấy anh đòi đi Hawaii nghỉ mát không phải sao? Có điều công việc của anh hai luôn bận rộn, vẫn luôn không có cơ hội, chờ Tiểu Thần khỏe rồi, chúng ta sẽ cùng đi, có được hay không?”—— Đi Hawaii? Tưởng Trạch Thần ánh mắt xa xăm, cậu đã sớm quên mình đưa ra yêu cầu như vậy với Tưởng Trạch Hàm vào lúc nào rồi. Lúc cấp I? Hay cấp II? Chắc chắn không phải cấp III, khi đó quan hệ giữa cậu cùng Tưởng Trạch Hàm cũng đã có vết nứt rồi…“Tiểu Thần, nghỉ ngơi một chút đi, nhắm mắt lại, chắc em mệt lắm rồi nhỉ? Em nên nghỉ ngơi nhiều hơn…”Thanh âm Tưởng Trạch Hàm nghe vào trong tai, mang theo vài phần cảm giác mờ ảo, như là tiếng nhân ngư thì thầm. Tưởng Trạch Thần giống như một thuyền viên đáng thương rơi vào cạm bẫy của nhân ngư, đã bị mê hoặc đến thân bất do kỷ mà khép lại con mắt.“Đúng, chính là như vậy… Ngoan…”Máy theo dõi nhịp tim bên cạnh giường phát ra thanh âm tút tút kéo dài lần cuối cùng rồi lịm tắt, tất cả hóa thành hư vô.
Ai cũng biết, Tưởng Trạch Hàm đối với em trai Tưởng Trạch Thần của mình tựa hồ có sủng nịch cùng kiên trì không giới hạn, anh là một anh trai hoàn mỹ nhất — nhưng mà, thứ gì càng hoàn mỹ thì càng có thể là thứ giả tạo vụng về nhất. Cha Tưởng chết bất ngờ, người phụ nữ vẫn cho rằng chỉ cần buộc chặt được ông chồng của mình là có thể ngồi vững ở Tưởng gia rốt cuộc cũng biết tầm nhìn của mình thiển cận cỡ nào, chỉ tiếc tới khi bà kịp phản ứng lại thì Tưởng Trạch Hàm đã thuận lý thành chương mà kế thừa sự nghiệp, một cơ hội cũng không cho người mẹ kế cùng đứa em trai còn ngây thơ lật ngược thế từ dần dần, ngay cả Tưởng Trạch Thần là tên ngốc đến mức chẳng có đầu óc cũng nhìn ra được, cậu cùng Tưởng Trạch Hàm tuyệt đối không phải đối thủ của nhau, muốn cậu cùng Tưởng Trạch Hàm đấu, thì cho dù là nhét cậu vào bụng mẹ thêm lần nữa rồi sống lại cũng chẳng có phần thắng. Thậm chí, mà ngay cả Tưởng Trạch Thần cũng đã không rõ ràng lắm, anh trai của mình rốt cuộc là thật tình sủng ái mình, hay là như mẹ cậu đã nói, vì không để người ta lên án mà anh vẫn luôn luôn dùng sự sủng nịch để giết chết cậu, diệt trừ một hậu hoạn là cậu bị tai nạn giao thông chết đi, may mắn được trọng sinh về thời điểm học trung học. Đối với cậu, đây là một sự giải thoát hay là sự bắt đầu cam go đây?
Thể loại Bất luân chi luyến, trọng sinh, thanh mai trúc mã, giới giải tríEdit Hạ Nguyệt – Hạ Nhật NhiBeta NgạoYêu nhiều quá cũng sẽ đem người nịch bạn hận người nào, hãy đem hắn sủng đến tận trời khiến hắn trở thành kẻ không biết sợ cái gì. Đến lúc đó bạn liền đứng một bên cười nhìn hắn tự hủy diệt bản thân một người cũng như vậy, sủng ái hắn, bẻ gẫy đôi cánh của hắn khiến hắn không thể nào rời khỏi là một câu chuyện về một cậu em trai ngốc nghếch bôi cụ xui xẻo được trọng đời trước, cậu bị anh trai mình dùng sủng ái giết chết, bị hủy cả đời .Cả đời này, cậu không ngừng cố gắng anh dũng chống lại, cuối cùng lần thứ hai bị anh hai của mình dùng sủng ái trói chặt, trói buộc cả đời.
trọng sinh chi nịch sát review