BOSS đột kích: Ngọt thê một thai song bảo audio, Mới Cập Nhật: Chương 1021: Tương lai có ngươi, Nghe đồn, hắn là ám dạ đế vương, quyền thế che trời, phú khả địch quốc, có bệnh kín. Lại, cố tình đối nàng nhất kiến chung tình, cưỡng đoạt. “Tô bác sĩ, gả cho ta.”
Đánh giá: 5.0/10 từ 132 lượt. Bạn đang đọc truyện Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ của tác giả Nam Cung Tử Yên. Ý thức của cô ấy, tại sao lại như này? Cô ấy đang nằm mơ hay sao. " Cố nhịn 1 chút, chút nữa sẽ không đau nữa.
Nam ca sĩ kết hôn với một cô gái không hoạt động trong lĩnh vực giải trí vào năm 2020. Một nguồn tin tiết lộ với Dispatch, Chang Min luôn cố gắng bảo vệ sự riêng tư và chăm sóc sức khỏe cho vợ từ khi cô mang thai tới lúc sinh con. Cuộc sống riêng tư kín tiếng
Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi”. "Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ thì chuyện tốt như thế này cũng không tới lượt cô đâu.”. "Nếu cô dám không đồng ý
Kênh. Tên tác giả :Mai Ngọc Khánh Vy. Một Thai Hai Bảo : Đưa Mami Về Nhà. 5.0 | . " Tại sao 5 năm trước rời vào tay hắn, 5 năm sau cũng là hắn vậy?! " Bạch Sơ Hiểu tức giận, nhấc cỗ áo của Giang Thừa Dục," Anh hại tôi khổ sở nhiều năm như vậy, định đền bù như thế nào?
Giới thiệu nội dung Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu: "Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi”. "Nếu như không phải do tổng giám đốc
Chương 169. “Ôi, mọi người mau nhìn xem, người đứng bên cạnh cậu cả Lệ không phải là cô hai nhà họ Tô sao?”. “Đúng thật, anh không nói thì tôi cũng không nhận ra được, đúng là cô ấy rồi.”. “Nhưng mà không phải nhà họ Tô đang nộp đơn phá sản sao? Tại sao cô
FBM6eOA. Chào em!Trước hết chuyên mục xin chia buồn với hai vợ chồng về tình trạng này. Song thai một bánh rau hai buồng ối song thai 1 noãn là tình trạng song thai do 1 tinh trùng kết hợp với 1 trứng, sự phân chia của phôi xảy ra trong khoảng thời gian từ ngày thứ 4 đến ngày thứ 8 sau khi thụ tinh, đây là loại song thai cần phải chú ý vì có rất nhiều biến chứng của thai nghén đối với mẹ và con.Khi siêu âm phát hiện 1 thai bị dị tật, mất tim thai thì nguy cơ xảy ra với thai còn lại là rất cao. Nguy cơ xảy ra nếu như giữ thai đó là các chất phân huỷ của thai chết qua hệ thống tuần hoàn chung song thai sống gây ra các rối loạn đặc biệt quá trình đông máu. Thai sống phải bơm máu sang thai chết qua hệ thống tuần hoàn chung làm cho nó bị thiếu hụt khối lượng tuần hoàn một cách trầm trọng dẫn đến thiếu máu nuôi dưỡng và cuối cùng là chết lưu, hoặc gây tổn thương của một số cơ quan và để lại di chứng ở các cơ quan tổn thương não, tổn thương cơ quan tiêu hoá, tổn thương thận và tổn thương với song thai 1 bánh rau 2 buồng ối có sự tiếp nối tuần hoàn thì tiên lượng thai sống sót là không tốt và nguy cơ tổn thương các cơ quan để lại các di chứng nguy hiểm luôn xảy ra cho nên theo dõi thai sống sót phải rất sát sao. Với tình trạng này thì không thể nói bỏ hay giữ vì một thai vẫn phát triển bình thường, cần theo dõi thêm khoảng 2 tuần để quyết định. Hai vợ chồng tốt nhất nên đến bệnh viện Phụ sản Trung ương sớm để được khám và tư vấn cũng như có biện pháp xử trí kịp thời, tránh tình trạng một thai chết sẽ làm ảnh hưởng tới sự phát triển của thai còn ái!Bạn được tư vấn bới Tổng đài tư vấn Ánh Dương được tư vấn về Sức Khỏe Sinh Sản cùng các chuyên gia VOV - Cửa Sổ Tình Yêu mời em gọi nhấn phím 2. Xin cảm ơn!
Đánh giá từ 66 lượt Bạn đang đọc truyện Một Thai Song Bảo Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu. "Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi”"Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ thì chuyện tốt như thế này cũng không tới lượt cô đâu.”"Nếu cô dám không đồng ý, tôi lập tức bảo cha cắt tiền viện phí của anh trai cô, rút máy thở ra để cho anh ta chờ chết. Cô tự mà liệu đi...”Tô Kim Thư đang đứng trước cửa phòng Suite tổng thống, bên tai vọng lại giọng nói của Tô Bích Xuân lúc vụ tai nạn xe, cô mất đi mẹ mình, người anh trai yêu thương cô nhất cũng trở thành một người thực vật. Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Độc Tình Cám Dỗ Chí Mạng hoặc Vợ Nô Lệ
Nước mắt của Tô Kim Thư rơi lã vì cô chỉ nghe thấy hai chữ “nghiêm trọng”.Lâm Thúy Vân ở một bên lo lắng đến mức hai mắt đỏ hoe “Bác sĩ Tân, anh có thể đừng hù cô ấy nữa không? Nói cho cô ấy biết trọng điểm đi”“Trong biệt thự trên núi Ngự Cảnh”Suốt đường đi, cô ấy không ngừng thúc tài nhìn thấy cô gái mắt đỏ hoe, trên người vẫn còn mặc quần áo bệnh cô như người mất hồn chừng là gia đình cô xảy ra chuyện gì, vì thế bác tài liền đạp chân ga đi lăm phút sau họ đến biệt thự núi Ngự còn chưa dừng lại, Tô Kim Thư đã mở cửa xe lao ra ngoài.“Này cô gái, cô vẫn chưa trả tiền kìa”Lệ Hữu Tuấn, anh ấy thế nào rồi?Anh đã tỉnh hay chưa?Anh vẫn còn giận mình sao?Thôi kệ, lúc này trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ Đó là phải gặp anh ngay lập tức!“Cạch!”Cửa phòng khách được mở ra, Tô Kim Thư thận trọng đẩy cửa thuốc khử trùng nồng nặc lướt qua cô, khói đen làm mắt cô nhanh chóng đỏ Hữu Tuấn là người mắc chứng sạch sẽ nghiêm chỉ là đồ dùng hàng ngày mà ngay cả phòng ốc cũng sẽ không bao giờ chấp nhận phòng ốc của mình có mùi kì quặc như thế bây giờ… Cô mạnh mẽ chớp mắt hai lần, cố gắng thu lại những giọt nước mắt đang trào ra Bởi vì cô nhớ rằng Lệ Hữu Tuấn đã từng nói với cô “Thật bất lịch sự khi rơi nước mắt trước người Kim Thư thở dài thườn thượt và nhẹ nhàng đi vào qua hành lang, cô có thể nhìn thấy trong căn phòng mờ mịt của anh ngay khi cô ngẩng đầu Hữu Tuấn đang năm yên trên chiếc giường mặt đẹp đẽ như được Chúa tạc không có một tia chí đến một hơi thở cũng khó cảm nhận được.“Lệ, cậu Lệ…Tô Kim Thư nửa ngồi nửa quỳ ở đầu giường, hai tay khẽ chạm vào mặt anh nhưng cô lại không sợ nếu mình sơ suất sẽ làm đau anh Cô nhẹ nhàng phác thảo lại khuôn mặt Lệ Hữu Tuấn trên không Kim Thư cần chặt môi, ngăn không cho nước mắt rơi thận nảm lấy tay cô lại phát hiện tay của anh rất lạnh, giống như không hề có nhiệt Kim Thư lấy hai tay bao lấy tay của khuôn mặt nhỏ của cô lên đó, xoa nhẹ, cố gắng làm ấm anh “Tại sao? Tại sao anh lại đối xử tốt với em như vậy?”Cô không người họ vốn không phải vì yêu mà sao anh lại bảo vệ mình hết lần này đến lần khác như vậy?“Không, đừng đối xử tốt với em như vậy”Tô Kim Thư thấp giọng nức nở “Nếu cứ tiếp diễn thế này… Nếu cứ thế này em sẽ càng ngày càng trở nên kì lạ hơn”“Rõ ràng… Rõ ràng, giấy đăng ký kết hôn của chúng ta chỉ là ngoài ý muốn”“Nhưng không biết từ bao giờ, trái tim em đã không còn kiềm chế được, chỉ đơn giản là cảm thấy có gì đó không đúng”“Em biết rõ mình không có tư cách nào để nhúng tay vào chuyện của anh, nhưng em không thể không làm vậy, em thực sự giận bản thân mình…” Tân Tấn Tài từ bên ngoài phòng khách muốn xông vào, đột nhiên dừng anh ta đã nghe thấy lời độc thoại của Tô Kim Thư.“Sao anh lại không vào…”Ngay khi Lâm Thúy Vân định vươn tay đẩy cửa, Tân Tấn Tài đã ngăn cô ấy lại Cô ấy nhìn anh ta đầy khó Tấn Tài cười bất lực “Lúc này, nên để bọn họ có không gian riêng. Chúng ta đi vào sẽ trở thành bóng đèn phá rối đó.”Lâm Thúy Vân gật đầu, dậm dậm chân và liếc nhìn qua khe cửa Kim Thư nằm úp ở trên giường, cẩn thận dụi mặt vào lòng bàn tay người đàn tượng đó đẹp như một bức Thúy Vân đột nhiên mềm lòng, cô ấy vội vàng gật đầu “Chúng ta đi xuống trước đi”Lệ Hữu Tuấn nằm trong phòng vẫn luôn trong trạng thái hôn mê cho Tô Kim Thư có nói gì đi chăng nữa, anh cũng không có bất kỳ phản ứng Kim Thư ngẩng đầu liếc nhìn cánh cửa sổ đang đóng chặt, cô định đứng dậy hé cửa để không khí tràn khi cô vừa đứng lên, cô phát hiện, bàn tay của Lệ Hữu Tuấn đang nảm chặt lấy tay cô, dường như không muốn cô rời đi.“Được rồi, vậy thì em không đi nữa, em ở đây với anh”Tô Kim Thư lại lặp lại hành động lúc nãy, cô ôm má và nhìn Lệ Hữu Tuấn không chớp phòng khách, Tân Tấn Tài và Lâm Thúy Vân đang ngồi trên ghế sô pha Lâm Mộc rót nước cho hai người họ, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng “Bác sĩ Tần, hai ngày trước khi tôi thay quần áo cho cậu chủ, tôi thấy ngài ấy chảy rất nhiều máu, hơn nữa, ngài ấy đã hôn ngày rồi. Thật sự không phải nằm viện sao?”Tân Tấn Tài bất đắc dĩ cười “Không sao, tôi sẽ ở đây quan sát thêm”“Được.” Lâm Mộc không yên lòng gật gật Tấn Tài lại nói “Lâm Mộc, bà đi chuẩn bị quần áo và giày dép cho Tô Kim Thư đi. Cô ấy vừa chạy chân đất đến đây”“Được thôi”“Được”Cho đến khi Lâm Mộc quay đi làm việc, Lâm Thúy Vân mới thở dài một tiếng “ Tấn Tài liếc mắt nhìn cô ấy “Tôi nói này, cô thở dài cái gì thế?”
Bạn đang đọc truyện Một Thai Song Bảo Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu của tác giả Khuyết Danh. “Tô Kim Thư, chúng ta dù gì cũng là chị em cùng cha khác mẹ. Chỉ cần cô thay tôi ngủ với tổng giám đốc Vương một đêm, tôi liền có thể gả vào nhà giàu rồi” “Nếu như không phải do tổng giám đốc Vương yêu cầu phải là cô gái sạch sẽ thì chuyện tốt như thế này cũng không tới lượt cô đâu.” “Nếu cô dám không đồng ý, tôi lập tức bảo cha cắt tiền viện phí của anh trai cô, rút máy thở ra để cho anh ta chờ chết. Cô tự mà liệu đi…” Tô Kim Thư đang đứng trước cửa phòng Suite tổng thống, bên tai vọng lại giọng nói của Tô Bích Xuân lúc nãy. Một vụ tai nạn xe, cô mất đi mẹ mình, người anh trai yêu thương cô nhất cũng trở thành một người thực vật.
Chương 433 Cha đừng sợ! Bước chân của Lệ Hữu Thần hơi dừng lại Bạch Ninh Hương nghĩ rằng con mình đã hồi +âm chuyển ý, vội vàng kiềm chế cảm xúc của mình, âm thanh ôn nhu nói “Con đi gặp cô bé kia đi, dịu dàng lại hiền lành. Hiện tại các thiên kim tiểu thư ở bên ngoài có rất ít người như cô bé đó. Cô bé không chê con đã ly hôn, chỉ cần con nguyện ý…” Lệ Hữu Tuấn đột nhiên mở miệng đánh gãy lời nói của mẹ “Con hiện tại thật thất vọng” Bạch Ninh Hương còn chưa phục hồi tỉnh thần lại “Cái gì? “Con thật thất vọng với cha mẹ. Cha mẹ có biết vì sao lúc trước con phải cố gắng đi đến vị trí tổng giám đốc tập đoàn Lệ thị không? Bởi vì con biết, chỉ có bản thân trở nên cực mạnh mới có thể không để cho bất kỳ kẻ nào uy hiếp, đi con đường mình muốn, trải qua cuộc sống mình muốn” Bạch Ninh Hương có vẻ bị những lời này làm cho kích động, hốc mắt bà đỏ lên, lập tức tức giận “Lệ Hữu Tuấn, con có tư cách gì nói những lời này? Mọi người trên thế giới đều có thể đi con đường của mình, trải qua cuộc sống mình muốn, chỉ riêng con là không có tư cách! Bảo Ngọc đã mất rồi, chân của mẹ cũng bị phế đi, con dựa vào cái gì mà muốn có cuộc sống con muốn, con dựa vào cái gì?” Những lời này giống như một cái búa tạ, nện thật mạnh vào trái tim Lệ Hữu Tuấn. Sắc mặt anh thay đổi mất lần, cuối cùng vẫn trở lại vẻ bình tĩnh “Mạng của con là cha mẹ cho, cha mẹ khi nào muốn thì cứ cầm lại, con tuyệt đối sẽ không chớp mắt. Nhưng người phụ nữ của con, ai cũng không được bắt nạt cô ấy!” Nói xong câu đó, Lệ Hữu Tuấn liền dẫn theo Tô Kim Thư rời đi, không quay đầu lại. Bạch Ninh Hương tức giận đến cả người phát run “Hữu Tuấn, con điên rồi sao? Mẹ lấy mạng con làm gì? Mẹ chỉ muốn Bảo Ngọc của mẹ trở về, mẹ chỉ muốn con bé trở về!” Phía sau truyền đến tiếng khóc tê tâm liệt phế. Lệ Hữu Tuấn nắm tay Tô Kim Thư, bước chân càng lúc càng nhanh, giống như muốn thoát khỏi địa ngục. Tô Kim Thư có hơi theo không kịp, cô lảo đảo một cái, suýt nữa ngã xuống đất. *A? Một tiếng thét kinh hãi rốt cuộc cũng kéo lại lý trí của Lệ Hữu Tuấn. Anh phục hồi tỉnh thần, ôm lấy eo Tô Kim Thư “Em không sao chứ?” Tô Kim Thư nhào vào trong lòng anh, lắc đầu trong im lặng “Em không sao, còn anh?” Sắc mặt Lệ Hữu Tuấn giờ phút này không tốt lắm “Anh cũng không sao.” Tô Kim Thư cũng không tính tiếp tục kích thích anh “Chúng ta lên xe đi. Các con, chúng ta về nhà thôi” “Vâng” Tô Mỹ Chi được ôm trong lòng cha cũng cảm nhận được cảm xúc dao động của cha mình. Cô bé cẩn thận kéo cổ Lệ Hữu Tuấn, hôn lên gương mặt anh một cái “Cha, cha không cần sợ hãi, Mỹ Chỉ ở bên cha. “Ùm” Nhìn con gái xinh như ngọc trong lòng, khóe miệng Lệ Hữu Tuấn gợi lên độ cong cứng nhắc. Sau khi bốn người lên xe, Lệ Hữu Tuấn từ đầu đến cuối không nói một lời. Năm năm trước, Lệ Bảo Ngọc qua đời, mặc dù trong lòng Bạch Ninh Hương oán hận, nhưng văn không mất kiểm soát đến độ nói trắng ra như ngày hôm nay. Đây là lần đầu tiên Lệ Hữu Tuấn đối mặt với sự chỉ trích máu tươi đầm đìa từ mẹ, nhưng lại là lúc Tô Kim Thư ở bên cạnh anh Vừa rồi cảm xúc của anh suýt chút nữa không khống chế được. Không khí trong xe rất thấp, hai người đều không mở miệng nói chuyện. Lệ Hữu Tuấn không mở miệng, Tô Kim Thư cũng không hỏi. Mãi cho đến khi xe đi vào nhà của ông cụ Lệ. Hai đứa nhỏ đã ngủ trên xe. Vốn Lệ Hữu Tuấn tính đưa hai đứa bé đến khách sạn, nhưng nhìn bọn nó đang ngủ nên không nhắn tâm. Sau khi cẩn thận ôm hai đứa nhỏ vào phòng, Lệ Hữu Tuấn đưa tay xoa nhẹ đầu Tô Kim Thư “Ngoan, em đi trước bồi ông cụ được không?” Tô Kim Thư hơi lo lắng cho anh. “Vậy còn anh?” Lệ Hữu Tuấn cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô “Anh còn có chuyện khác phải xử lý” “Được, vậy anh cứ từ từ làm, không nóng nảy” Sau khi Tô Kim Thư nói xong lời này, xoay người muốn đi tìm ông cụ Lệ Nhưng mà cô còn chưa đi ra ngoài được vài bước đã thấy ông cụ Lệ đứng ở cửa, dùng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn mình. Tô Kim Thư quay đầu nhìn lại, phát hiện Lệ Hữu Tuấn đã đi xa. Cô bước vài bước tới bên cạnh ông cụ Lệ “Ông nội, sao ông lại ra ngoài Ông cụ Lệ nhịn không được thở dài một hơi “Haiz, có phải lại cãi nhau rồi không?” Tô Kim Thư không nói chuyện, chỉ yên lặng đi theo bện cạnh ông. Ông cụ Lệ xoay người, vừa thở dài vừa lắc đầu đi vào bên trong. “Thật sự là nghiệp chướng, ông trời vì sao lại không công bãng như vậy? Rõ ràng ông đã từng này tuổi rồi, sao còn không mang ông đi?” Tô Kim Thư đi phía sau ông cụ Lệ, tâm tình vô cùng phức tạp. Thật ra cô rất muốn biết sự việc đến cùng rốt cuộc là gì. Nhưng mà Lệ Hữu Tuấn không nói thì cô sẽ không đi hỏi, miễn lại chạm đến vết sẹo của anh. Chuyện này đối với Lệ Hữu Tuấn mà nói rất tàn nhần. Ông cụ Lệ thở dài một hơi “Cô bé, hai ngày trước con có cho người tặng ông trà Đại Hồng Bào, con đi uống trà với ông nội đi” Tô Kim Thư gật đầu đi theo. Bên trong hoa viên phía sau nhà có một cái đình bát giác vô cùng tinh xảo. Tô Kim Thư và ông cụ an vị ở bên trong. Ông cụ Lệ vô cùng lành nghề trong việc đun trà, không chỉ thủ pháp thành thạo mà ngay cả độ ấm của nước cũng giữ được vừa đúng. “Đến, nếm thử một chút tay nghề của ông” Ông cụ Lệ đưa một ly trà đã đun xong đến trước mặt Tô Kim Thư. Tô Kim Thư tinh tế nhấp một ngụm “Hương thơm lâu và tinh tế, dư vị còn đọng trong mũi và miệng” “Ha ha, không ngờ rằng cô bé còn biết phẩm trà. Ông cụ Lệ bưng ly trà lên, ngửi một chút ở mũ, sau đó uống một ngụm Quả nhiên giống như đứa nhỏ kia nói, dư vị còn đọng Sau khi ông cụ Lệ đặt ly trà xuống, ánh mắt sáng ngời nhìn cô “Cô bé, thật ra ông rất tò mò, cháu rốt cuộc. đã huấn luyện người lạnh nhạt như Hữu Tuấn như thế nào đế nó phục tùng như vậy?” Tô Kim Thư nhẹ nhàng cười “Ông nội, thật ra lúc cháu mới quen anh ấy cũng có cùng ý nghĩ như ông, cảm thấy anh ấy là một người cứng nhắc lại lạnh lùng, bá đạo không để ý nhân tình, không quan tâm đến ai” Ông cụ Lệ liên tiếp gật đầu “Đúng vậy đúng vậy, mấy từ hình dung này của cháu dùng rất đúng” Nhưng ai ngờ khi nói đến đây, Tô Kim Thư lại chuyển câu “Thật ra, những người nói như vậy đều không hiểu rõ về anh ấy” “Cháu nói chúng ta không hiểu rõ nó?” Tô Kim Thư nghiêm túc gật đầu. Sau khi cô thêm nước vào ly trà của ông cụ Lệ, buông ấm trà xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên cảm, nghiêng đầu nói “Lúc cháu mới quen anh ấy còn cảm thấy sợ anh ấy, cảm thấy anh ấy giống như một cái núi băng vậy, bất kể là ai cũng là bộ dạng lạnh như băng” “Nhưng sau đó chúng cháu càng ngày càng thân thiết, cháu mới phát hiện, thật ra anh ấy chỉ là một người trong nóng ngoài lạnh thôi”
một thai song bảo